lúc Ngài lên ngôi rồi, Ngài dốc lòng chăm chỉ sửa sang các chùa chiền. Đến
đức Nhân Tông vì bận việc chinh phục Chiêm Thành và chống chọi với
nước Tàu nên trễ nãi đạo Phật.
“Ngọc Hoàng Thượng đế muốn giúp nhà vua tỉnh ngộ, liền cho một
nàng tiên nga giáng thế đầu thai, tức là Văn Khôi công chúa. Công chúa
nhan sắc diễm lệ một thời, nhưng khi lớn lên, chỉ ngày đêm học đạo tu
hành. Sau vì nhà vua cố ý kén phò mã, công chúa liền đương đêm lẻn bước
trốn đi, nhờ có các thần tiên đưa đường tới nơi này xin thụ pháp đức Cao
Huyền hòa thượng.
“Về sau có thám tử báo tin, đức vua mấy phen cho quan quân đến
chùa đón công chúa về triều. Công chúa nhất định không nghe. Nhà vua nổi
giận, truyền quan quân phóng hỏa đốt chùa. Ngọn lửa vừa nhóm, bỗng một
con rồng vàng hiện lên phun nước tắt ngay. Vì thế chùa này mới lấy tên
Long Giáng từ thuở ấy. Nhà vua nghe tin cả sợ. Từ đó Ngài dốc lòng tin
theo phép màu nhiệm của đức Thích Ca Mâu Ni và lập tức cho sửa sang
chùa để công chúa ở lại tu hành. Chùa này vì thế bắt đầu trùng tu từ thời ấy,
đã bao phen tu bổ lại, nhưng kiểu chùa vẫn y nguyên như cũ.
Ngọc mỉm cười:
- Chú biết rộng lắm nhỉ?
Chú tiểu cúi mặt nhìn xuống đất, se sẽ đáp:
- Thưa ông, đấy là cụ tôi kể cho nghe, tôi chỉ thuật lại mà thôi.
- Nhưng chú thuật khéo lắm. Lại thêm chú có cái giọng dịu dàng êm ái
quá.
Lần này là lần thứ ba, chú tiểu nói lảng: