biết chú trọng vào bản thân của mình, là kẻ ngạo mạn nhất mà tôi từng gặp
trong cuộc đời mình.”
Cám ơn, cô Smith, tôi đã nghĩ, vì lời tuyên bố đó với cả sự chân thành
của cô và với khán giả. Ngay lập tức tôi nên có một yêu cầu để trở lại nói
chuyện với những cựu sinh viên! Có thể tôi đã cho cô ấy điểm xấu? Có lẽ
không phải. Nhưng may quá, còn tiếp.
“Và khi thầy càng cố tạo ấn tượng như là một Ngài Biết Tất Cả thì thái
độ chỉ quan tâm đến mình và sự ngạo mạn của thầy khi đó đã càng làm tôi
khó chịu, hôm nay tôi thấy thầy tử tế và hòa nhã, một người đàn ông chu
đáo, người có sự thông thái để chia sẻ và đã làm như vậy với một thái độ
cộng tác và hấp dẫn. Hôm nay, dường như thầy có nhiều câu hỏi cũng như
câu trả lời – một sự tò mò và thắc mắc về cuộc sống mà tôi thấy hoàn toàn
nhanh chóng ảnh hưởng đến người khác. Và thầy cũng rất mạnh mẽ và hình
như rất hạnh phúc! Tôi không biết điều gì đã xảy ra trong 20 năm qua, Giáo
sư Albion, nhưng rõ ràng là thầy đã học được rất nhiều. Xin chúc mừng.
Tốt cho thầy!”
Trong những tuần sau đó, tôi nhận ra rằng Sara đã miêu tả ai đó mà tôi
không còn biết nữa (Tôi hy vọng thế!) nhưng đó là người cô ấy đã miêu tả
một cách chính xác. Trở lại những ngày còn ở Harvard, bất chấp những
thành tựu của tôi, tôi cảm thấy bất an và trống trải. Tôi cần kết nối lại với
con người thật của tôi, con người mà tôi muốn trở thành, và việc tôi được
sinh ra trên trái đất này để làm gì. Tôi chưa đi trên con đường số phận
(destiny path) của mình.
Sara đã làm cho tôi nghĩ về số phận của mình: Nếu tôi chết, tôi sẽ được
tưởng nhớ như thế nào? Bài điếu văn của tôi viết gì? Mọi người sẽ nhớ về
tôi như là người thứ nhất hay người thứ hai mà cô ấy đã miêu tả? Sự phản
ứng của tôi thật đơn giản: “Tôi ước là tôi đã nghĩ về điều này sớm hơn
trong sự nghiệp của mình!”
Hơn Cả Tiền đặt một câu hỏi bằng nhiều cách, sử dụng những câu hỏi và
những câu chuyện để tái định hình những quyết định sự nghiệp của bạn vì
mục đích thiết yếu của cuộc đời: Sự cống hiến của bạn là gì? Câu trả lời sẽ