HƠN CẢ TUYỆT VỜI - Trang 174

- Tôi không muốn chỉ trích ai. Tôi khâm phục người nào biết sống ở đời.
Nhưng nhiều tình nhân là sao? – anh ta hỏi vẻ ngạc nhiên.
- Không phải – Jordan chỉnh lại, nghiến răng để khỏi đau cùng một lúc.
- Lâu nay chúng nhốt anh ở đâu? Từ khi bọn Pháp đưa chúng ta lên khỏi
tàu cách đây ba tháng, tôi không thấy anh.
- Tôi có chỗ ở riêng, và được chăm sóc chu đáo, - Jordan mỉa mai đáp,
chàng muốn nói đến cái hầm tối nằm dưới ngục thất này, nơi chàng bị nhốt
riêng để tra tấn, khiến cho chàng gần mất trí vì đau đớn.
Người bạn tù lo lắng nhìn thân thể tiều tụy của Jordan, nhưng anh ta cố giữ
giọng nhẹ nhàng để nói với chàng.
- Anh đã nói với bọn Pháp cái gì mà khiến chúng ghét anh nhiều hơn tôi
thế?
Jordan ho và nghiến răng vì ngực đau như dao cắt.
- Tôi nói tên tôi cho chúng biết.
- Tại sao chúng ghét?
- Chúng nhớ cái tên ấy – chàng thở hổn hển, phấn đấu để được tỉnh táo - …
Ở Tây Ban Nha.
George cau mày kinh ngạc.
- Chúng đối xử với anh như thế này vì chuyện anh đã gây cho chúng ở Tây
Ban Nha à?
Chàng gật đầu, trí óc nửa tỉnh nửa ê mắt nhắm nghiền.
- Và vì… chúng tưởng tôi còn… biết tin tức về quân sự.
- Này Hawthorne, nghe tôi nói đây – George nói - hồi nãy khi mới tỉnh dậy,
anh có nói về kế hoạc đào thoát, có phải anh định trốn thoát không?
Chàng gật nhẹ đầu.
- Tôi muốn đi với anh. Nhưng Hawthorne này, anh không thể qua khỏi trận
tra tấn như thế này nữa đâu. Tôi nói thật đấy, anh bạn ạ. Đừng chọc tức bọn
lính gác nữa.
Jordan gục đầu sang một bên, chàng đã mê man trở lại.
Ngồi chồm hổm trên nền nhà, George lắc đầu thất vọng. Chiếc Versailles đã
mất rất nhiều binh sĩ trong trận đánh nhau đẫm máu với chiếc Lancaster
khiến cho viên thuyền trưởng Pháp đã vớt ba người lên khỏi mặt nước,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.