HƠN CẢ TUYỆT VỜI - Trang 279

Roddy ngẩng đầu cười vang.
- Đồ bất kính! – anh ta nói – cô đã học cách giữ vẻ mặt thản nhiên khi bị
xúc động rất giỏi, nhưng cô không qua mặt tôi được đâu. Cứ như thế được
đấy – bỗng anh ta hỏi nhanh – trở lại công việc. Cô muốn đánh cá bao
nhiêu?
Alexandra cắn môi, sợ xúc phạm thần may mắn, thần đang mỉm cười với
nàng, vì quá tham lam, nên nàng đáp:
- 2000 bảng – nhưng khi ấy Filbert đang đứng sau Roddy, lão bỗng nhiên
ho thật to, đằng hắng giọng rồi thốt ra – a hà!
Nàng vui vẻ nhìn Filbert rồi nhìn qua Roddy nhanh nhẩu chữa lại:
- 2017 bảng.
- A hà – Filbert lại nói.
Alexandra đành chữa lại lần nữa:
- 2017 bảng hai silinh.
Roddy từ từ quay người nhìn lui, nhìn người giúp việc mà Alexandra đã
cho anh ta biết cách đây mấy tuần là đã ở với gia đình nàng từ khi nàng còn
bé. Anh ta hỏi, giọng rề rề, khoái trá:
- Bác tên gì?
- Filbert, thưa ngài.
- Tôi đoán chắc 17 bảng hai silinh là của bác.
- Dạ thưa ngài, là của tôi và Penrose.
- Penrose là ai thế?
- Phụ tá quản gia – Filbert đáp, rồi lão đổi sang giọng tức tối để nói tiếp –
hay là ông ta làm chức ấy cho đến khi ông chủ về nhà và đã cách chức sáng
nay.
Roddy nói nhỏ, vẻ mặt thản nhiên.
- Thế à! – rồi anh ta quay qua cúi chào Alexandra. – chắc tối nay cô không
đến dự dạ vũ tại nhà Lindworthy được?
Alexandra do dự một lát rồi đáp với nụ cười tinh nghịch trên môi.
- Vì đêm nay chồng tôi bận việc, tôi không đi được – nàng nghĩ thế nào
nàng cũng đủ tiền để sống thỏai mái ở Morsham 10 năm. Thật là chuyện
khó tin, kỳ diệu. Lần đầu tiên trong đời, nàng có cảm giác được hưởng sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.