HÔN LỄ TỬ THẦN - Trang 367

Anh thở dài. “Thế còn em? Em thích ký ức nào với gia đình em nhất?”

Cô cười tươi. “Kỳ nghỉ lễ Phục sinh nào mẹ cũng mua diều cho bọn em

và cả nhà sẽ đi chơi ở Công viên Lakeview. Có một lần, bố không làm thế
nào để diều bay lên được. Dĩ nhiên là bố không chịu bỏ cuộc cho đến khi
có thể thả được diều lên không trung. Nhưng vì bố quá tập trung giữ cho
diều bay nên cuối cùng bố hụt chân ngã xuống hồ. Cả nhà cùng cười một
trận. Những kỳ nghỉ lễ Phục sinh luôn luôn là những ngày hoàn hảo nhất.”

Anh mỉm cười và cô để ý thấy anh xích lại gần cô hơn và bắt đầu nghịch

nghịch tóc cô.

Suýt nữa thì cô hỏi anh về chuyện rời bỏ ngành cảnh sát, nhưng cô nhìn

thấy hai bức ảnh được đóng khung phía trên cái TV. Tò mò, cô đặt con chó
trong lòng xuống và tiến tới để ngắm nghía hai bức ảnh. Một trong hai bức
là ảnh một cậu bé. Cô ngoái lại nhìn Carl vẫn đang ngồi trên sô pha, con
chó xù lông xoăn của anh ta ngồi trên sàn, đầu gối lên chân anh còn con
chó của Tabitha thì đã chễm chệ trong lòng anh. “Cháu anh phải không?”

“Đúng đấy. Sao em biết?”

“Ben có lần đã nói là anh ấy có con trai.” Cô lại nhìn bức ảnh. “Thằng bé

giống cả hai bọn anh.”

“Thì nó gần như làm gì có cơ hội để khác.”

Cô cầm một bức ảnh khác lên, bức ảnh Carl khi còn trẻ với một người

phụ nữ lớn tuổi. Mẹ anh ta.

“Bà đẹp lắm.”

“Đúng thế. Mẹ đẹp lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.