HÔN MIÊN - Trang 167

vạn lần đừng muốn nuôi con gì nữa, chớ hại người ta, lời đó đã thành công
khiến cô từ bỏ ý định nuôi chó.

Ăn cơm xong, cô trêu chú chó kia một chút, nghĩ đến lời Giang Thiếu

Thành nói, nhịn lại, cho dù vẫn có ý định kệ nó ăn ngủ nghỉ.

Cô không để tài xế đưa mình tới công ty, mà đi xe buýt tới, ngồi xe buýt

tới công ty, nhưng cô chưa tới trạm xe, liền nhận được điện thoại của bố
Nam Ngưng, “Là Tiểu Duy sao? Không xong rồi, Tiểu Ngưng bị người ta
bắt cóc rồi.”

Thẩm Tâm Duy nháy mắt bị cứng lại, một lúc sau mới phản ứng được,

“Cháu… cháu lập tức chạy tới đây.”

Cô chưa bao giờ có lúc hi vọng Thẩm Diệc Đình ở bên cạnh cô, hoặc là

hi vọng Giang Thiếu Thành ở cạnh. Ngồi trên xe taxi thì tay cô không
ngừng run, cô hi vọng tất cả đều chỉ là hiểu lầm, chị dâu không gặp chuyện
xấu, chỉ là cô chú quá sốt ruột nên thế.

Cô chạy tới nhà họ Nam, thấy cô chú nhanh chóng đi về phía mình, hỏi

cô nên làm thế nào, bọn họ không biết nên làm thế nào cả.

Thì ra là tối ngày hôm qua Nam Ngưng chưa về nhà, cô chú cũng không

coi là vấn đề gì, cho rằng Nam Ngưng đi tới chỗ bạn, nhưng bọn họ gọi
điện thoại kiểm tra, chị dâu không nghe, hôm nay bọn họ cũng định gọi cho
Nam Ngưng, để xem tình hình ra sao, nhưng còn chưa kịp gọi, nghe thấy có
người gõ cửa, bọn họ ra mở cửa, thấy không có ai, chỉ có một lá thư để ở
đó, trong đó có một bức thư, ghi rõ Nam Ngưng đã bị bắt cóc, bảo bọn họ
đừng báo cảnh sát, nếu không lập tức giết con tin, bọn cướp yêu cầu Thẩm
Diệc Đình tự mình đi tới địa điểm L, hơn nữa chỉ cho một mình Thẩm Diệc
Đình đi, về chuyện L ở đâu, Thẩm Diệc Đình biết rõ.

2 bác Nam chưa bao giờ gặp chuyện như vậy, lập tức hoảng hốt, lập tức

gọi cho Thẩm Diệc Đình, không gọi được, không thể làm gì khác là gọi cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.