HÔN MIÊN - Trang 230

Giang Thiếu Thành cười cười, không nói gì nữa.

Khi đó Thẩm Tâm Duy đang lọt vào chỗ sương mù không cách nào ra thì

nhận được điện thoại từ trường học, cô từ chức vì có nguyên nhân mà
trường học còn chưa truyền lại lên cấp trên, dù sao đầu năm nay chọn loại
bỏ giáo viên quá ít, lãnh đạo trường học thì trong tình trạng thấy đầu không
thấy đuôi, cũng ứ đọng xuống. ý của lãnh đạo là, muốn cô gọi thêm một cú
điện thoại, xác định cô không phải muốn từ chức thật, nếu quả là như vậy,
sẽ giao toàn bộ tài liệu của cô lên. Lãnh đạo tận tình nói cho cô biết bây giờ
tình thế vào nghề khó khăn thế nào, bây giờ còn nhiều tiến sĩ du học mới về
tới trường phỏng vấn, nhưng nhà trường cũng không muốn nhận lắm….

Thẩm Tâm Duy nghe liền cười, “Nếu như bây giờ tôi nói với họ rằng tôi

quên nói từ chức, có phải rất giả tạo hay không?”

Hình như hiệu trưởng cũng bị câu hỏi của cô mà thấy lo, “Cô phải suy

nghĩ kĩ càng, bây giờ trở về còn kịp.”

“Vâng, cám ơn lãnh đạo, coi như trước kia là thời điểm khác đi, tôi

không muốn từ chức, bởi vì đột nhiên tôi phát hiện ra đây là công việc thích
hợp nhất với tôi đấy…..”

….

Kết quả của cú điện thoại này là Thẩm Tâm Duy tiếp tục trở lại trường

học làm việc, thật ra thì trước khi nhận cuộc điện thoại này, cô cũng không
nghĩ tới vấn đề làm việc của mình. Nhưng những ngày này, cô mêm man,
người trong công ty bận rộn không ngừng, làm chuyện của bọn họ. Cô vốn
định từ chức,là có thể trợ giúp cho công ty, nhưng trên thực tế cô tới đây
cũng không đem lợi ích gì cho công ty, ngược lại để mình mất đi bản thân,
không biết mình có thể làm cái gì, tư tưởng ngày càng tiêu cực, không tìm
được vị trí của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.