HÔN MIÊN - Trang 248

“Đi lấy hộp.” Giang Thiếu Thành nói lời này không nghi ngờ gì.

Lúc này Thẩm Tâm Duy không có ý định gọi 120 không, lập tức đi tìm

hộp cứu thương, trước kia anh đặt mua những thứ này, cô cảm thấy anh
nghĩ nhiều rồi, cho rằng đời này bọn họ sẽ không dùng tới, bên trong không
chỉ có ít đồ sơ cứu, còn có những đồ cô chưa thấy bao giờ, khi đó cô chỉ
cảm thấy anh lo xa quá mức.

Nhưng là đồ của anh, cô đều sắp xếp gọn gàng, chỉ sợ lúc anh muốn dùng

cô lại không tìm được, vì vậy vật của anh, cô còn nhớ rõ hơn vật của mình.
Cô tìm được hộp rất nhanh, chạy đến trước mặt anh, lấy tất cả đồ ra.

Giang Thiếu Thành nhìn động tác của cô, anh rất mệt, đang ngủ thiếp đi,

nghe được tiếng cửa vang thì lại tỉnh, nếu như không phải cô đến, có lẽ anh
sẽ gặp nguy hiểm vì mất máu nhiều. Anh hạ mi xuống, phát hiện cô đổ các
đồ ra, nhưng không có động tác gì, chống mạnh ngồi dậy, nhưng thế này
cũng động tới vết thương, khiến anh không nhịn được kêu lên một tiếng.

Anh cầm lên cây kéo, dùng kéo cắt quần phía bên trái phần bị thương,

cũng không quên giao cho cô, “Khử trùng dao và kìm.”

Thẩm Tâm Duy lập tức làm theo lời anh, nhưng khong biết chai nào khử

trùng, Giang Thiếu Thành liếc nhìn cô một cái, cũng biết cô hoài nghi, vì
vậy chỉ vào một bình, lúc này cô mới làm theo.

Anh lau vết máu trên chân, cuối cùng lộ ra vết thương, không lớn, chỉ là

miệng nhỏ, nhưng Thẩm Tâm Duy thấy được, lại run một cái. Cô cầm dao
găm, tay run, hơn nữa càng run lẩy bẩy.

Giang Thiếu Thành vươn tay, chuẩn bị nhận dao trên tay cô, cô vươn tay,

chuẩn bị đưa tới, nhưng chỉ đưa một nửa, cô lại lắc đầu, “Để tôi giúp.”

Cô bảo mình chẳng có gì phải sợ, không có gì lớn, người bị thương

không phải là cô, cô thuyết phục mình như thế, đồng thời chân mày cau lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.