HÔN MIÊN - Trang 251

Tiếng cửa đóng vang lên ầm ầm, lúc này Giang Thiếu Thành mở mắt,

nhìn cánh cửa bị trút giận lên, vẻ mặt còn khó coi hơn lúc nãy, nhưng lúc
này anh còn cười được. Anh không dám đánh cược, chỉ là hiểu rất rõ, cho
dù cô tức giận, cũng không đẩy anh tới đường cùng, cô sẽ không làm như
vậy, anh tự tin thế đấy.

Thẩm Tâm Duy cũng không rời đi, cô ngồi sofa phòng khách, ôm chiếc

gối cô thích nhất, khóc. cô ghét mình như vậy, dù xảy ra chuyên như vậy, cô
không dám để anh gặp nguy hiểm, giống như đời này cô chỉ có thể bị anh
nắm mũi dẫn đi.

Anh đang đoán chừng cô thật, cho rằng cô sẽ trợ giúp anh, cô sẽ không

khiến anh khó chịu. cô nhắm mắt lại, Thẩm Tâm Duy, làm sao mày lại có
thể là một người phụ nữ vô dụng như thế, tại sao?

Mày khiến người ghét, anh ấy biết mày yêu anh ấy, đánh cược rằng mày

sẽ không làm chuyện như vậy, tất cả đều theo dự đoán của anh.

cô vùi mặt mình vào trong gối, anh trở nên xa lạ như thế, giấu diếm cô

bao nhiêu chuyện, nhưng cô vẫn bảo vệ anh, cô hành động như thế quả thật
đáng coi thường.

cô khóc thật nhỏ, cô không hi vọng,mình biến thành như vậy, ngay cả

mình cũng ghét, khinh thường bản thân mình, nhưng tất cả những đều này,
đều co chính cô lựa chọn.

Rèm cửa sổ trong phòng khách cũng kéo lại, chỉ vì phòng khách có

không gian lớn, mà phòng bếp thì tràn đầy ánh sáng, không giống như
phòng ngủ âm u, ánh sáng vẫn ảm đạm, có thể thấy rõ bô cục, nhưng chẳng
phân biệt nổi. Có lẽ cô khóc đủ rồi, ngẩng đầu lên, đập vào mắt chính là vật
dụng phòng khách, cô có thể nhớ lần đầu nhìn thấy những đồ này, cũng biết
là mua lúc nào. Đồ dùng trong nhà này là cô cùng với Giang Thiếu Thành
ra siêu thị chọn, rất dễ nhận thấy, thẩm mỹ của cô và Giang Thiếu Thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.