HÔN MIÊN - Trang 396

Cho nên anh dùng gậy đi tới trước mặt Lương Nguyệt Lăng.

“Cám ơn em”. Giọng anh bình tĩnh, đè nén sự lo âu và khẩn trương của

mình.

Ngược lại thì Lương Nguyệt Lăng cười, “Cám ơn em vì cái gì chứ? Em

không vì anh làm chuyện gì cả.”

Giang Thiếu Thành cười, không nói gì.

Lương Nguyệt Lăng nhẫn nại và khoan dung, không kìm được lên tiếng,

“Giang Thiếu Thành, tại sao chúng ta lại có kết cục này?” Kết cục đã định
rồi, không phải là anh không yêu cô, mà là anh đặt bẫy anh trai cô, hại chết
người nhà của cô, từ nay về sau, người đàn ông này chỉ có thể là kẻ thù của
cô.

Giang Thiếu Thành tiếp tục trầm mặc. Vành mắt Lương Nguyệt Lăng bắt

đầu đỏ, “Anh rung động vì cô ấy rồi à?”

Lúc này Giang Thiếu Thành mới nhìn về phía cô, “Cô ấy bù đắp một

phần trống rỗng trong anh. Anh nhìn cô ấy lớn lên mỗi ngày, nhìn cô ấy
biến hóa từng chút một, giống như lớn lên với cô ấy. Về sau anh mới hiểu,
thì ra sự biến hóa của cô ấy, nguyên nhân là do anh. Anh trong cuộc sống
của cô ấy, mà cô ấy cũng có trong cuộc sống của anh. Điều này rất đơn
giản, nó chỉ đơn giản vậy thôi.

Khóe miệng Lương Nguyệt Lăng run lên, “Vậy nếu như không có….”

Bên kia có âm thanh, đã tìm được cửa lối đi, Giang Thiếu Thành lập tức

chạy về phía đó. Lương Nguyệt Lăng nhìn bóng lưng anh, cảm giác mình
làm thừa rồi, cái gì đã hỏi rồi, kết cục đã định, huống chi trời còn không cho
cô thời gian để hỏi vấn đề của mình….. Đáp án của nghi vấn này, có lẽ vĩnh
viễn cô không biết được. Nếu như không có Thẩm Tâm Duy, bọn họ có thể
đến được với nhau không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.