HÔN MIÊN - Trang 397

“Không biết”.

Người cô cứng lại, giống như nghe được hai từ này chỉ là ảo giác, mà

trong tầm mắt cô còn thấy bóng lưng của Giang Thiếu Thành. Nhưng cô
biết rõ, anh nói không biết, anh đoán được cô muốn hỏi điều gì, hơn nữa
còn cho cô câu hỏi chắc chắn.

Anh nói không sai, cô không phải đã thua bởi Thẩm Tâm Duy.

Giang Thiếu Thành biết rõ Lương Nguyệt Lăng muốn hỏi mình cái gì,

mà vấn đề đó, anh đã từng hỏi mình, hơn nữa đã đưa ra câu trả lời. Lương
Nguyệt Lăng quả thật rất tuyệt vời, thông minh, xinh đẹp, có năng lực, còn
có thể nói cô là người phụ nữ hoàn mỹ, đây là anh cho là thế, cũng là suy
nghĩ của nhiều người khác. (ddlqd) Nhưng cô lại mang cho anh cảm giác
khác. Đó là lúc nào cũng chú ý tới cuộc sống của anh, khiến anh nghĩ không
phải là ăn ý, mà là giống như lúc nào cũng có người bên cạnh quan sát
mình, mọi tiếng nói cử động của mình cũng thấy có gì không đúng. Cảm
giác này, cuối cùng tạo thành gánh nặng, lúc cô và anh ở cạnh nhau trong
lòng sẽ thấy mệt mỏi……

Lời hứa hồi bé, chỉ là đi theo nguyên tắc của mình. Ai có thể biết rõ cuối

cùng bọn họ hợp nhau hay không? Mà chỗ sai của anh, không phải không
thực hiện được lời hứa đó, mà là anh không chắc chắn mình (ddlqd) có thể
lo toan được tương lai lâu dài mà đã vội vã thực hiện nó. Cuối cùng, anh
phụ cô, nhưng anh không hối hận. Không ai nên dùng cuộc đời mình đi
chứng tỏ lời hứa đáng quý tới mức nào. Anh muốn mình hạnh phúc, muốn
người mình yêu hạnh phúc, mà không phải vì cam kết bỏ lại những điều đó
trong cuộc đời ấm áp.

Đúng vậy, anh đã nói, anh chính là một người ích kỉ như vậy.

Dương Hi Lạc từ phòng bệnh đi ra, Giang Thiếu Thành vẫn ngồi ở đó.

Lúc cô đi vào, anh cũng đã ngồi chỗ này rồi. Dương Hi Lạc thấy khó hiểu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.