HÔN MIÊN - Trang 400

Bọn họ đã lâu không ở chung một chỗ bình yên thế này. Khi cô gối đầu trên
tay anh thì lại cảm động tới mức muốn khóc, trước kia cô thích nhất lúc
này, không cần làm nhiều, có thể cảm nhận được tình cảm người bên cạnh.
Cô cảm thấy nó đẹp lắm, cũng may, cô vẫn còn cơ hội để trải nghiệm.

Cô thật sự rất yêu người đàn ông này.

“Giang Thiếu Thành…..”

“Hử?”

“Tại sao, tại sao anh biết em không phải cô gái năm đó, vẫn muốn lấy

em?”

“Vậy nếu anh tàn tật hay hỏng dung nhan, em sẽ rời khỏi anh sao?”

“Đương nhiên là không.”

“Đã như vậy rồi, anh sao lại muốn bỏ qua một người phụ nữ yêu anh tới

mức này, không oán giận không hối hận chứ?”

“Người nào lại không oán không hối với anh chứ, em rất hận anh!”

Anh không để ý tới thái độ của cô, chỉ lấy tay vuốt tóc cô. Giờ phút ấm

áp này, anh đã hướng tới điều này lâu rồi. Tranh cãi với cô, nhìn cô đau
lòng, anh vẫn bảo mình phải cứng rắn, một lần lại một lần làm tan vỡ trái
tim cô, không thể an ủi cô, chỉ có thể nhìn cô khóc…. Đúng là một cơn ác
mộng.

Khi đó, anh hy vọng là cô không xuất hiện, chỉ cần cô không xuất hiện,

anh cũng không khó chịu như thế. Nhưng khi cô không xuất hiện nữa,
(ddlqd) không khinh bỉ anh, không nhục mạ anh, không chỉ trích. Anh phát
hiện cuộc sống như thế càng khó khăn hơn, trừ việc trước sau vẫn liên lạc
với Lương Huy. Anh phát hiện mình không ổn định rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.