HÔN NHÂN GIẤY - Trang 190

Hứa Tân vừa uống một hớp trà sữa mà than thở: “Hôn nhân quả

là con dao hai lưỡi”.

Đoàn Phỉ cũng uống một ngụm nước, cười hỏi: “Học kỳ này em

có bao nhiêu giờ lên lớp?”.

Cố Tiểu Ảnh thở dài, nhăn nhó thả phịch người xuống ghế sôfa:

“Nói ra hai người lại không tin, học kỳ này cộng cả sinh viên chính
quy và chuyên ngành là 24 tiết, còn phải giúp giáo viên hướng dẫn
viết một chuyên đề, tham gia công trình nghiên cứu khoa học cấp
tỉnh, rồi còn phải ôn thi tiến sỹ nữa”.

Cô cười đau khổ: “Ai bảo giảng viên đại học là rỗi rãi? Để ông ấy

thử làm xem. Nhìn thì cứ tưởng hàng ngày không phải đi làm,
nhưng thử cộng các thứ chuẩn bị bài, viết luận án, nghiên cứu khoa
học, soạn giáo trình, thi tiến sỹ, thi PET vào với nhau xem, 24 tiếng
cũng không đủ ấy chứ! Có ngày em dạy liên tục 12 tiết, buổi tối ra
khỏi lớp học mà như hồn lìa khỏi xác, chân tay rã rời không còn cảm
giác, đến ngồi cũng không còn sức nữa, chứ đừng nói đến chuyện
tiếp tục đọc sách! Thế mà còn bao nhiêu người bốn mươi, năm mươi
tuổi vẫn chưa được phong phó giáo sư, mặt nhàu nhĩ đến mức có
thể vắt thành nước mướp đắng được!”.

Cô than trời than đất: “Mệt chết mất mệt chết mất… Giờ thì em

đã hiểu ra, tiền vận của Cố Tiểu Ảnh em sẽ là vật lộn trên con đường
học tiến sỹ, hậu vận sẽ là lăn lộn trên con đường phong danh hiệu…
sống thế nào được đây! Em chẳng muốn sống nữa!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.