HÔN NHÂN GIẤY - Trang 285

Cứ như thế, trước lúc đi ngủ, Tiểu Ảnh lại nghĩ về Trần Diệp,

những lúc ấy cô cảm thấy một hơi ấm lan tỏa đến tận đáy lòng,
không còn là cảm giác bồi hồi bất an như trước nữa

Cô thở dài đầy tâm trạng, có lẽ cô nên cảm ơn Trần Diệp, cảm ơn

sự tuyệt giao của anh ta. Vì nhờ đó mà cô có dũng khí ân đoạn nghĩa
tuyệt, giúp cô có cơ hội gặp Quản Đồng. Nghĩ đến đây, Tiểu Ảnh
quay đầu lại, ngắm đôi mắt đang lim dim trong giấc ngủ yên bình
bên cạnh mình. Cô ngắm anh sau khi đã trút bỏ cái vỏ khô cứng nơi
bàn giấy, không cần che giấu điều gì trong bóng đêm tĩnh mịch,
dưới ánh trăng khẽ xuyên qua cửa kính, trông thật thuần khiết, bình
lặng.

Cô mỉm cười, quay mình lại, rúc vào lòng anh. Quản Đồng mơ

mơ tỉnh tỉnh, dang tay một cách vô thức ôm chặt cô rồi ghém kín
chăn sau lưng cô lại.

Trước lúc ngủ, Tiểu Ảnh nghĩ, có lẽ hạnh phúc là một thứ đơn

giản vô cùng đơn giản đến mức ngay khi anh nửa mơ nửa tỉnh vẫn
chỉnh lại góc chăn cho cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.