HÔN NHÂN GIẤY - Trang 412

lớp của cô ấy, cô ấy là người đầu tiên lấy chồng. Bố bắt cô ấy sinh
con bây giờ làm sao mà cô ấy có thể chuẩn bị tâm lý kịp đây?”

“Chuẩn bị cái gì?” – Quản Lợi Minh cũng hét lớn “Đẻ con thì cần

quái gì chuẩn bị! Mẹ con ngày xưa làm gì phải chuẩn bị cái gì, ngay
đêm tân hôn là đã có con rồi, thế các con rốt cục cần chuẩn bị cái gì
đây? Bố nói cho con biết – Quản Đồng, đừng có coi thường chuyện
này, không nghe lời người lớn, rồi sẽ có ngày các con phải hối hận.
Con thì có thể không cần gì, nhưng con không thể để cho gia đình ta
ở quê không có người nối dõi được!”

“Bố thật quá vô lý!” – Quản Đồng hét lớn một tiếng rồi quay

người bước đi. Một giây sau, cánh cửa phòng ngủ lại vang lên một
tiếng “rầm” nữa.

“Thằng bất hiếu, láo toét!” – Chỉ còn lại mình Quản Lợi Minh

ngồi đó gào rống.

Trong phòng ngủ, lúc Quản Đồng mở cửa bước vào thì thấy Cố

Tiểu Ảnh, mặt mày cau có bí xị, đang ngồi nhấp nhấp con chuột,
xem ra cũng chẳng thể tập trung được gì.

Quản Đồng thở dài, tiến lại gần, khe khẽ cất giọng: “Tiểu Ảnh à,

em đừng có chấp làm gì, bố anh cả một đời làm nông dân, có một số
suy nghĩ vô cùng bảo thủ lạc hậu mà không thể nào thay đổi được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.