HÔN NHÂN GIẤY - Trang 59

Dần dần, thời gian trôi đi, chúng ta đều đã trưởng thành.Cuộc sống

cũng tốt dần lên, mọi người không còn nhắc nhở chuyện năm đó tôi thi
điểm thấp nữa. Bố mẹ đã từng thất vọng vì tôi cũng bắt đầu tự hào vì tôi…
Sự kỳ lạ của số phận thường đến vào lúc chúng ta không ngờ đến.

Năm ngoái họp lớp cũ, các bạn học đều kinh ngạc: bạn học nghiên cứu

sinh rồi? Chẳng phải hồi đầu điểm thi của bạn cũng lẹt đẹt như bọn mình
sao?

Tôi cười- đến lúc này, tất cả những gì đã qua chỉ như chuyện cười

chuyện tếu.

Thực ra, khi tôi bước ra từ những ngày không vui nhất, từng chút từng

chút một cắn kén chui ra khỏi cái vỏ của chính mình, chính tôi cũng rất
ngạc nhiên: tại sao từng có lúc, tôi lại muốn chết nhỉ?

Tôi thật may mắn, cuối cùng tôi đã không tìm đến cái chết, tôi đã không

chết thật.

Nhớ lại hồi nhỏ xem một bộ phim tên là: “Một gia đình Thượng Hải”,

bài hát trong phim có một câu: “Hãy cứ bước tiếp, phía trước là bầu trời”.

Hóa ra là như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.