HÔN NHÂN GIẤY - Trang 600

Điều này thật kỳ lạ phải không? Cố Tiểu Ảnh tự cảm thấy từ lúc

mang bầu, tâm trạng mình thay đổi thất thường. Cô âu sầu suốt một
tuần, rồi chỉ trong bữa cơm ở nhà Đoàn Phỉ đã lấy lại được dũng
khí? Đúng là vô lý thật?

Nhưng Đoàn Phỉ quả thực nói không sai, dù gì thì cũng đã quyết

định giữ lại đứa bé, thế thì tại sao phải buồn, lại không vui? Tại sao
không lấy lại tinh thần, để chào đón sự ra đời của đứa trẻ?
Sớm đã biết sẽ thế này, sao lại phải tự dày vò mình đến hai tuần, làm
tinh thần xuống trầm trọng đến mức này?

Đây chẳng phải tự mua việc vào thân thì là cái gì?!

Cố Tiểu Ảnh thẫn thờ nhìn Đoàn Phỉ và Hứa Tân, suy nghĩ của

cô rối bời, nhưng rõ ràng: đứa bé này, tuy xuất hiện bất ngờ, nhưng
vẫn là con của Cố Tiểu Ảnh và Quản Đồng mà! Nó sẽ có gương mặt
giống họ, sẽ gọi Quản Đồng là “bố”, gọi cô là “mẹ”... thật là tuyệt
vời, đúng không nào?

Có lẽ Đoàn Phỉ đã nói không sai, giờ trong đầu cô toàn nghĩ đến

những ý thích của bản thân: mình chưa được sống cuộc sống vợ
chồng son, mình vẫn còn rất nhiều mong muốn đang chờ thực hiện,
hiện tại sống một mình rất vất vả, mình... những lý do cá nhân thì
nhiều vô cùng.

Thực ra, nếu không suy nghĩ đến những yếu tố này, thì sự ra đời

của đứa bé quả thực là một niềm vui bất ngờ. Bởi vì thường thường,
niềm vui bất ngờ thường từ trên trời rơi xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.