HÔN NHÂN GIẤY - Trang 722

Lời kết

Rồi cũng sắp sang đông.

Đúng thứ bảy, Cố Tiểu Ảnh đi Bắc Kinh tham dự hoạt động

quảng cáo cho cuốn sách mới. Hôm đó có tuyết rơi, nhưng hiệu sách
Tân Hoa vẫn có rất nhiều độc giả. Cố Tiểu Ảnh nhìn đoàn người xếp
hàng rồng rắn, nhìn khuôn mặt tươi cười thân thiện, thỉnh thoảng lại
có các em bé gái hâm mộ đến xin chụp ảnh cùng, cô bồi hồi nghĩ:
nếu có một người đứng đây, mỉm cười nhìn cô, thì tốt biết mấy?

Đã gần một tháng anh không về nhà rồi, tuy ngày nào cũng gọi

điện thoại, nhưng lời nói thì chẳng thể nào ấm áp bằng những cái
ôm trong những ngày đông lạnh giá thế này. Cảm giác ấm áp đó,
cùng với mùi hương trên cơ thể anh, khiến cô nhớ đến cồn cào gan
ruột, nhất là sau khi đến Bắc Kinh, vào buổi tối, một mình cô ở trong
cái khách sạn tận đường vành đai ba của Bắc Kinh, cứ nhớ đến anh
là chỉ muốn đáp máy bay để về ngay với anh, không rời xa nữa, dù
có về cái huyệnành lạc hậu âm u kia cũng được.

Đúng thế, hóa ra là như vậy, tình yêu ở đâu thì gia đình ở đó.

Nghĩ lại mới thấy đúng là khác nhau nhiều quá: Trước khi lấy

chồng, đã có rất nhiều lần cô đến Bắc Kinh một mình để tham gia
các hoạt động văn hóa, trong quãng thời gian đó, một mình cô lang
thang trong thành phố rộng lớn, thăm hoàng thành và tứ hợp viện,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.