HÔN NHÂN KHÔNG LỰA CHỌN - Trang 1274

Cho dù Tần Hàm Dịch đã bỏ rơi cô, đã giáng cho cô một đòn đau chí

mạng, nhưng cô vẫn cảm ơn ông trời đã cho cô đứa con trai này, làm cho cô
bao nhiêu năm nay không hề cô độc.

“Em ra đây!” Hứa An Ca lại quay về ra nói nho nhỏ, kéo Vệ Ngấn ra

khỏi căn phòng.

“Sao thế?” Vệ Ngấn không hiểu liền hỏi lại.

Hứa An Ca chỉ khẽ mỉm cười, anh không nói gì, kéo tay Vệ Ngấn lại

để cô ngồi xuống ghế sô pha, anh nói như vẻ giận hờn: “Em thực sự muốn
hủy hoại dung nhan mình đấy à? hay là muốn thế nào?”

“Ồ, anh không nói, em cũng quên mất là mặt mình cũng bị thương

đấy.” Vệ Ngấn vừa cười vừa nói nhìn anh.

“Em à!” Vệ Ngấn cứ thế này Hứa An Ca chẳng có cách nào mà mắng

được cô nữa, anh chỉ im lặng và mở hộp thuốc trên tay ra.

“Anh đã đi mua đấy à?” Vệ Ngấn chỉ tay vào hộp thuốc trong tay Hứa

An Ca rồi hỏi. chỉ là, vừa hỏi xong thì cô liền lập tức lắc đầu: “Không
đúng, đi mua không thể nhanh như vậy được.”

“Coi như là em cũng có lúc thông minh.” Hứa An Ca dùng ngón tay

trỏ ấn vào trán Vệ Ngấn: “Vốn anh sợ là Tiểu Lạc Lạc chạy nhảy lung tung
sẽ bị thương nên đã bảo bộ phận tiếp tân chuẩn bị cho anh một hòm thuốc,
không ngờ, Lạc Lạc thì không cần dùng tới mà em thì lại phải dùng.”

Vệ Ngấn đơ người ra, trong lòng cô cảm thấy vô cùng cảm động:

“Cảm ơn anh.”

“Đừng có cảm ơn anh, có thể vì em làm những điều này anh cảm thấy

rất vui.” Khi Hứa An Ca nói những lời này anh không hề nhìn vào mắt Vệ
Ngấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.