HÔN NHÂN KHÔNG LỰA CHỌN - Trang 1294

“Lạc Lạc, con là con trai, phải ngoan và hiểu chuyện chứ, chân của mẹ

bị thương rồi, nếu đi thì sẽ rất đau.” Hứa An Ca có chút bất lực anh thầm
thở dài trong lòng một tiếng, đứa trẻ này sao trí nhớ của nó lại tốt tới vậy
chứ!

Tiểu Lạc Lạc cúi đầu xuống suy nghĩ một lát rồi mới ngẩng đầu lên,

nhìn Hứa An Ca rồi hỏi: “Vậy chân của ba cũng bị thương rồi à?”

“Hả?” Hứa An Ca không hiểu liền nhìn Tiểu Lạc Lạc, lại quay sang

nhìn Vệ Ngấn cũng không hiểu như mình, thực sự cả hai đều không biết tại
sao Tiểu Lạc Lạc lại hỏi như vậy.

“Là ba đã đồng ý với Lạc Lạc là đưa Lạc Lạc đi, nếu chân của ba

không bị thương vậy thì tại sao không thể đi chứ?” Tiểu Lạc Lạc chớp chớp
đôi mắt to tròn, cậu bé nhìn Hứa An Ca rất ngây thơ.

Hứa An Ca đột nhiên ngớ người ra, thực sự anh không ngờ rằng Tiểu

Lạc Lạc mới có bốn tuổi mà đã đưa ra được câu hỏi lô gic như vậy.

Đúng thế, chân của anh đâu có bị thương đâu, tại sao anh lại không

giữ lời hữa? Anh đã bị Tiểu Lạc Lạc hỏi mà không biết đáp lại thế nào.

Nhưng, Hứa An Ca là một người lớn, không thể bại trận trước một

đứa trẻ con.

“Lạc Lạc, chúng ta là một gia đình, chúng ta làm gì thì cũng nên làm

cùng nhau chứ. Nếu, cha và con cùng đi xem biểu diễn, để lại một mình mẹ
trong khách sạn thì mẹ sẽ rất buồn, sẽ rất sợ.” Hứa An Ca trên môi nở một
nụ cười không tự nhiên, tự anh cảm thấy lời mình nói có chút không hợp lý
cho lắm.

“Nếu một gia đình làm gì cũng phải làm cùng nhau, vậy tại sao

khoảng thời gian trước ba lại bỏ lại con và mẹ?” Tiểu Lạc Lạc nghển cô lên
nhìn Hứa An Ca hỏi tới cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.