HÔN NHÂN KHÔNG LỰA CHỌN - Trang 1394

Vệ Ngấn sớm đã đoán cô ta sẽ như vậy, cô liền giơ tay nắm lấy cổ tay

cô ra, dùng lực không mạnh lắm hất tay cô ta ra, cô nhìn đám phóng viên
trước mặt, nói từng câu từng chữ rõ ràng: “Các người nghe cho rõ đây, tôi
và Tần Hàm Dịch không có mối quan hệ gì cả, nếu như các người dám viết
linh tinh, tôi nhất định sẽ kiện tạp chí Phong tới lúc đóng cửa thì thôi.”

Dứt lời, Vệ Ngấn nhấc chân bước đi, tấm lưng cô thẳng đứng không

hề có chút sợ hãi nào.Tần Hàm Dịch nhìn theo bóng dáng Vệ Ngấn rời đi,
ánh mắt anh lạnh lùng liếc nhìn Hạ Lam, trên môi là một nụ cười chế giễu.

“Anh có ý gì?” mặt Hạ Lam cũng sầm xuống hỏi lại anh.

“Lam Lam, em càng làm loạn lên thì càng làm cho anh cảm thấy bớt

áy náy với em, cho tới bây giờ thì sự áy náy dường như không còn nữa
rồi.” Tần Hàm Dịch chưa từng nghĩ, có một ngày, Vệ Ngấn lại nói trước
ánh đèn những lời như vậy.

Anh không có cách nào để nhẫn nhịn sự làm loạn vô lý của Hạ Lam

nữa, anh càng không có cách nào để nhẫn nhịn sự chỉ trích và làm tổn
thương của Hạ Lam đối với Vệ Ngấn.

“Tần Hàm Dịch, anh đừng quên, chân em bị cắt đi là vì anh.” đây là

con bài duy nhất của cô ta, nhưng mỗi lần dùng, người bị thương đều là con
tim của bản thân mình.

“Anh không quên, cả đời này anh sẽ đều không quên, nhưng Lam

Lam, anh sẽ không cưới em đâu, mãi mãi không bao giờ.” Anh kiên quyết
nói ra một câu cuối cùng, sau đó nhanh chân bước ra cửa, đi lấy xe và đuổi
theo Vệ Ngấn.

Anh không sợ tạp chí Phong sẽ viết gì, bởi vì anh tin, bất luận viết thế

nào, thì trên đó cũng sẽ không xuất hiện những tin tức xấu về Diệp Dĩ
Muội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.