Diệp Dĩ Muội không giống với Châu Lan Na, những việc như thế này
cô chưa từng trải qua, chắc anh chỉ là đùa nhưng đột nhiên làm hai mắt cô
đỏ lên.
“Được, tôi quay người đi.” Tần Hàm Dịch lại một lần nữa thỏa hiệp,
liền quay người đi.
Diệp Dĩ Muội lúc này nhanh chóng mặc chiếc áo sơ mi của anh vào
người, đơm gọn cúc áo.
Cô liếc mắt nhìn đồ lót ở cửa phòng tắm, lại nhìn lên tấm lưng cao lớn
của người đàn ông, cô cắn răng, xuống khỏi giường.
Cặp chân trần thon dài của cô nhanh chân bước tới cửa phòng tắm, cúi
người nhặt đồ dưới đất lên, khi cô cúi người, chiếc sơ mi dài gần tới đầu
gối vì động tác của cô mà bị kéo lên, để lộ ra cặp đùi trắng nõn, bộ dạng
của cô lúc đó đúng là làm cho đàn ông chảy máu mắt, cảnh tượng đó lại
hiện ra ngay trước mặt Tần Hàm Dịch. Tần Hàm Dịch nhìn hàng loạt động
tác và dáng vẻ thu hút người khác của cô gái này, phần dưới cơ thể anh
căng lên, lại không rời được mắt đi, hơi thở anh dồn dập, anh hận mình
không thể biến thành một con sói xấu xa để từ phía sau ôm chầm lấy cô....
Anh ta nghiến răng lại kiềm chế, cô lẽ nào quên mất rồi, anh cũng là
một người đàn ông bình thường?
Đột nhiên anh có chút hối hận, lúc trước tại sao lại muốn làm quân tử
chứ?