HÔN NHÂN NGỌT NGÀO - Trang 459

Cái này thật đúng là giống như là cách xa nhân gian vĩnh viễn.

Thế giới đều biến thành một mảnh trắng xóa, chỉ để lại yên tĩnh, cùng

một loại đau đớn không cách nào khép lại được.

Bốn bề vắng lặng, Hạ Nhã đứng tại chỗ, lẳng lặng đợi.

Cô không thể mất đi người đàn ông quan trọng nhất trong cuộc đời này

được.

Người đàn ông siêng năng, cẩn thận, nghiêm túc dạy cô. Còn có sự dịu

dàng săn sóc, tình cảm sâu như biển…..

Cô không chỉ là thương anh đơn giản như vậy.

Mặt trời lặn, trăng lên, trăng ẩn, mặt trời lại mọc……. Hạ Nhã dùng hai

tay vòng ôm cứng lấy chính mình. Tuyết còn đang rơi, cô muốn đợi anh về.

P/s: Thật sự là vừa type chữ vừa lau nước mắt đó, khúc edit đến đoạn cha

Vệ nói rõ có thể thầy Thương đã bị giết, Kẹo còn chưa khóc đâu, mãi đến
khi Tiểu Nhã thấy tuyết rơi chạy xuống dưới tiểu khu bảo rằng thầy
Thuơng chưa chết, vì anh ấy đã hứa sẽ cùng đắp người tuyết với cô, thiệt sự
là nước mắt nó trào ra không kịp lau luôn. Men ơi Kẹo đau dùm hai người
họ quá mà....huhuhuhuhuhuhu......

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.