"Tìm được rồi hả?” Hạ Nhã vươn bàn tay thon dài ra, thời điểm anh đeo
nhẫn cưới vào ngón tay liền nói: “Cảm ơn anh.”
Thay vì nói cô bị anh làm cảm động, còn không bằng nói là bị tràn hôn lễ
này làm rung động. Chỉ là giờ khắc này, Hạ Nhã thuần túy tin vào tình yêu
có lẽ có thật.
Cha xứ nhìn hai người bọn họ vui mừng gật đầu, tuyên bố, "Hiện tại chú
rể có thể hôn cô dâu.”
Thương Ngao Liệt cúi đầu, vô cùng phong độ ấn xuống một nụ hôn nhẹ
lên trán Hạ Nhã. Giống như hình ảnh trong phim, hành động của anh cực
kỳ thân sĩ, sắc mặt thản nhiên.
Nhưng Cố đại thiếu gia ở bên cạnh vô sỉ la hét: "Giáo sư Thương, cậu
đây là đang lừa gạt chúng tôi sao! Hôn môi là như vậy sao! Chúng tôi
muốn xem hôn lưỡi!"
Thương Ngao Liệt vốn không cho là đúng, vừa lúc liếc mắt nhìn về phía
khách mời ngoài cửa, tâm tư liền thay đổi vi diệu.
Trong giáo đường, hơn phân nửa đàn ông khi nhìn thấy cô dâu, hai mắt
sớm tỏa ánh sáng, cô ấy thật khiêu gợi! Phần cổ lộ ra càng gợi cảm hơn,
kiểu dáng áo cưới lại là kiểu xẻ sâu chữ V, đường cong như ẩn như hiện.
Đều là đàn ông, làm sao có thể không rõ những suy nghĩ trong đầu bọn họ,
đặc biệt….. ánh mắt Lãnh Dương vừa thâm tình vừa tối tăm. Người đàn
ông này không chút nào che giấu tình cảm của bản thân mình. Cô thật sự là
quá mức thu hút ánh nhìn của người khác.
Lúc này Thương Ngao Liệt cảm thấy không thoải mái, cùng lúc đó, anh
nhìn cô vợ nhỏ nhắn khéo léo của mình, trong đầu chậm rì rì nổi lên một ý
niệm.