HÒN TUYẾT LĂN: CUỘC ĐỜI VÀ SỰ NGHIỆP CỦA WARREN BUFFETT - TẬP 1 - Trang 381

Lúc này Susie thường tháp tùng ông trong một số chuyến đi New York.
Tuy nhiên, theo yêu cầu của bà, ông đã nâng cấp chỗ ở của mình từ nơi
ăn nhờ ở đậu nhà mẹ của người bạn đã mất sang thuê một căn phòng tại
Khách sạn Plaza. Chỗ trú ngụ mới này không những thuận lợi cho công
việc của Buffett mà theo tầm nhìn của Susie, nó đặt các cửa hàng bách
hóa như Bergdorf Goodman, Best & Company, và Henri Bendel vào
trong tầm mắt. Và thế là một lời đồn đại khác bay vòng quanh những
người bạn của Buffett - loại tin đồn luôn luôn xoắn lấy Buffett, như lần
người ta nói rằng ông cho Tiểu Sooz vào trong ngăn kéo tủ áo chứ nhất
quyết không mua cho cô bé một chiếc nôi cho đàng hoàng. Người ta nói
rằng ông vừa tìm ra một căn phòng rẻ nhất tại khách sạn Plaza, một căn
phòng nhỏ xíu không có cửa sổ và trông giống như phòng của lao công
tại khu học xá Columbia, và bấm bụng ở đó với giá rẻ mạt mỗi khi ông
đến New York một mình.

[810]

Bất kể sự thật có thể có trong lời đồn đại

đó, mỗi khi làm thủ tục nhận phòng tại Plaza Hotel ông đều cảm thấy
dằn vặt vì không còn được ở New York miễn phí nữa.

Những chuyến đi mua sắm tại Bergdorf là một khía cạnh khác cho thấy
những thông lệ của New York đã thay đổi như thế nào. Susie suốt ngày
đi mua sắm và ăn uống; buổi tối họ đi ăn với nhau và đi xem nhạc kịch ở
sân khấu Broadway hay đến các hộp đêm có nhiều trò vui. Ông thích
nhìn thấy bà tự tìm thấy niềm vui cho chính mình, và bà ngày càng quen
với việc mua sắm ở những cửa hiệu sang trọng hơn. Tuy nhiên, giờ đây
trong khi bà đã có quyền nới lỏng hầu bao thì cuộc chơi giữa họ là tranh
cãi xem bà nên tiêu bao nhiêu tiền mỗi ngày. Nhận thức của bà về việc
tiêu tiền là bà làm điều đó cho người khác chứ không phải cho bà.
Thường thì Susie Jr. là người thụ hưởng từ việc mua sắm của bà. Các tủ
áo của bà đầy những bộ đồ bà mua về từ cửa hàng Bergdorf. Một lần
Susie trở về từ New York với chiếc áo choàng lông chồn ec-min. Lần đó
họ gặp một người bạn của Warren và người này dẫn họ đến một người
bán đồ lông thú. “Tôi nghĩ mình phải mua giúp ông ta một món gì đó.
Họ thật tốt với tôi.” Bà nói. Và bà đã mua chiếc áo lông chồn đó vì quý
mến người bán chứ không phải vì bà có nhu cầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.