HÒN TUYẾT LĂN: CUỘC ĐỜI VÀ SỰ NGHIỆP CỦA WARREN BUFFETT - TẬP 1 - Trang 529

Trong khi đó, tại thư viện, Paul Ignatius, Chủ tịch của Post đang đứng
bên cạnh Graham và nói: “Lần nào cũng một câu như thế - “chờ thêm
một vài ngày, chờ thêm một vài ngày”! Tôi chỉ cần một phút là xong!”

Thế là bà phân tích ngay ý tứ từ lời nói của Fritz Beebe và sự hờ hững
của ông khi ông nói rằng mình sẽ không làm gì cả, và bà kết luận rằng
ông ấy sẽ ủng hộ bà nếu bà quyết định.

“Tôi nói: “Các anh cứ làm đi, hãy làm tới cùng. Nào, chúng ta cùng đưa
vụ này lên mặt báo!” và tôi gác máy.”

[1117]

Graham nói.

Vào giây phút đó, người phụ nữ thường tìm kiếm lời khuyên từ người
khác trong mọi quyết định nhận ra rằng bà chỉ có thể lựa chọn khi bị đẩy
tới sát chân tường và buộc phải đưa ra ý kiến của mình. Bà nhận ra rằng
kể từ lúc đó bà biết mình phải làm gì.

Trước khi chiều tàn, Chính phủ đã nộp đầy đủ hồ sơ khởi kiện Post.
Ngày tiếp theo, 21 tháng Sáu, Thẩm phán Gerhard Gesell ra một tuyên
bố có lợi cho Post và từ chối ra lệnh cấm tờ báo xuất bản các tài liệu của
Lầu Năm góc. Chưa đầy hai tuần sau đó, Tối cao Pháp viện tuyên y án
sơ thẩm của ông, nói rằng Chính phủ “không đủ tư cách” khi viện dẫn lý
do “vì an ninh quốc gia” mà yêu cầu cấm đoán xuất bản.

Với các tài liệu của Lầu Năm góc, Post đã lột xác thành một tờ báo địa
phương uy tín được điều hành chuẩn mực và bắt đầu chuyển hóa thành
một tờ báo có đẳng cấp quốc gia.

Sau này phóng viên Bob Woodward viết rằng: “Tài năng của bà là không
ngừng nâng cao mức xà lên từng cen-ti-mét một.”

[1118]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.