HÒN TUYẾT LĂN: CUỘC ĐỜI VÀ SỰ NGHIỆP CỦA WARREN BUFFETT - TẬP 1 - Trang 605

dài, Post chỉ làm được rất ít việc và tăng trưởng rất chậm chạp. Buffett
dạy hai mẹ con nhà Graham cái giá trị to lớn không thể tưởng tượng nếu
họ mua cổ phiếu của chính công ty họ khi chúng đang rẻ để hạn chế các
cổ đông bên ngoài. Rằng hãy tăng dần kích thước của từng lát bánh.
Đồng thời, nếu Post tránh được những sai lầm đắt giá thì việc thu được
lợi nhuận cao là điều hiển nhiên.

[1274]

Buffett, thường làm người nhận, lần đầu tiên đóng vai trò của người cho
và khám phá ra rằng đối với Graham, ông thích điều đó.“Bà ấy có thể
nói với tôi về một chính sách kinh doanh nào đó và sau đó nói cho tôi
nghe về một người mới vừa quay về nhà, và họ biết phải sợ bà đến thế
nào. Bà biết họ đang sợ bà và bà không thích điều đó, nhưng bà cũng
không biết phải làm sao để chấm dứt nó.

Cuối cùng, tôi nói với bà rằng công việc của tôi là giúp bà nhận ra chính
mình bằng một tấm gương bình thường chứ không phải là những tấm
gương trong một nhà
cười

[1275]

. Tôi thực sự muốn bà ấy cảm thấy tự tin

hơn về những việc mình đang làm. Căn bản mà nói, tôi thích cái công
việc xây dựng con người bà và tôi cũng gặt hái được chút ít thành công,
mặc dù tôi bắt đầu với bà ấy hơi trễ trong đời.”

Tuy thế, Munger viết cho Graham về Buffett rằng: “Tôi có thể nhận ra
khá rõ đó là cách của ai, chủ yếu là, đang thực sự được chỉnh sửa
lại.”

[1276]

. Buffett bắt đầu được nhìn thấy đi với Graham ngày càng

thường xuyên hơn. Bà cũng cố gắng lấy mình làm vật trang sức cho ông,
ở một mức độ nào đó.

“Kay cố nâng cấp bề ngoài cho tôi. Việc đó diễn ra từ từ để tôi không để
ý. Thật là buồn cười. Bà ấy ra sức đúc khuôn lại con người tôi, nhưng
không có tác dụng. Bà ấy sành điệu hơn tôi rất nhiều lần, đó là điều
chắc chắn.”
Buffett nhận ra rằng Graham nghĩ việc đi ăn nhà hàng thật
là khiếm nhã và đáng kinh tởm. “Ở Washington này, có đầu bếp riêng là
một sự hãnh diện lớn. Lời khen lớn nhất dành cho chủ nhà tại một buổi
tiệc nào đó là: “Tôi sẽ cố dụ dỗ đầu bếp của bà sang nhà tôi đấy,” hoặc
“Chắc bà phải mang người đầu bếp này về từ bên Pháp phải không?”
Kay rất xem trọng điều này, và tất cả những người khác ở Washington

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.