nguyên tắc riêng của mình. Cô bé tự xem mình là người biết tự chăm
chút vẻ bề ngoài và được Leila đánh giá cao.
Nhưng vấn đề Leila quan tâm nhất là lòng quý trọng của người khác. Bà
có cái mà sau này Warren gọi là Phiếu điểm Hướng ngoại (Outer
Scorecard). Bà luôn lo lắng về những điều hàng xóm có thể nghĩ về bà,
bà luôn rầy la con cái để chúng giữ gìn hình dáng bề ngoài được tinh
tươm. “Tôi rất cẩn trọng trong việc làm những điều đúng đắn. Tôi không
muốn bị lửa đổ xuống đầu tôi.” Bertie nói về những trận nổi đóa không
thể lường trước của mẹ mình, Leila.
Doris là một kẻ nổi loạn. Ngay từ nhỏ cô đã bộc lộ một trực giác tinh tế
và một ngưỡng kích thích cao, điều làm cô trở nên khác biệt so với
những thói quen nhàm chán và tính tằn tiện của gia đình Buffett. Sự yêu
thích cái đẹp, thời trang và những cái mới luôn hấp dẫn cô rất mạnh mẽ.
Trong khi đó, mẹ cô lại muốn trùm lấy cô trong chiếc áo choàng của sự
khiêm tốn và chỉ muốn lũ trẻ thể hiện sự mộc mạc giản dị một cách có ý
thức trong bất cứ tình huống nào. Do đó Doris dường như luôn luôn đối
nghịch với mẹ và điều đó làm cả hai thường xuyên đụng độ nhau. Những
cơn cuồng nộ bất thường của Leila vẫn không kém phần dữ dội như
trước. Doris giờ đây đã là một cô gái xinh đẹp. “Nhưng chị ấy càng xinh
đẹp hơn thì lại càng gặp nhiều chuyện tồi tệ hơn với mẹ.” Warren nói.
Warren có những biểu hiện đầu tiên về những mánh khóe cậu sử dụng
đối với mọi người. Tuy nhiên, cậu cũng chỉ là một đứa trẻ thích tranh
đua, phát triển sớm, trí lực mạnh mẽ tuy thể chất yếu đuối. Khi cha mẹ
tặng cậu cặp găng thi đấu quyền Anh vào năm cậu lên tám, cậu đã học
được bài học đầu tiên và không bao giờ mang đôi găng đó nữa.
Cậu
cố chơi trượt ván nhưng chân đứng không vững.
các trò chơi đường phố với lũ bạn dù cậu yêu thích thể thao và phối hợp
đồng đội rất tốt. Ngoại lệ duy nhất trong các trò đấu tay đôi, mà cậu
không thích, là môn bóng bàn. Khi gia đình Buffett mua về một bàn
bóng bàn, cậu bám lấy nó suốt ngày đêm với bất kỳ ai muốn “đánh cuộc”
với cậu - dù đó là bạn bè của cha mẹ hay những người bạn cùng trường -
cho đến khi cậu trở thành một tay vợt đáng gờm. Thậm chí có lần cậu