HÔN ƯỚC VÀ NỖI ĐAU
HÔN ƯỚC VÀ NỖI ĐAU
Mun Lương
Mun Lương
www.dtv-ebook.com
www.dtv-ebook.com
Chương 8: " Quang Bảo, Đừng Mà! "
Chương 8: " Quang Bảo, Đừng Mà! "
Đã 11h hơn mà hắn vẫn chưa về, nó bắt đầu thấy lo lắng. Nó đi lòng
vòng trong nhà, điện thoại cho hắn thì không được. Bỗng có một chiếc xe
đỗ kịch trước cửa nhà, nó chạy ra - là hắn. Hắn về trong tình trạng say
khướt, nó phải khó khăn lắm mới lôi được hắn lên phòng. Nó chạy xuống
nhà lấy một chiếc khăn ướt đắp lên trán cho hắn rồi nó cởi giày hắn ra, cởi
áo khoác giúp hắn. Đột nhiên, hắn mở mắt ra nhìn nó rồi áp nó xuống
giường. Nó giật mình: - Quang Bảo, anh làm gì vậy?
Hắn không trả lời mà cúi xuống hôn lên môi nó ngấu nghiến, tay hắn bắt
đầu luồn ra sau kéo khóa chiếc đầm của nó. Nó hoảng loạn thật sự, nó cố
gắng vùng vẫy để thoát ra khỏi hắn nhưng vô ích, hắn rất mạnh. Nó van xin:
- Quang Bảo, đừng mà!
Hắn vẫn không trả lời. Hắn xé toạt chiếc đầm của nó vứt xuống đất. Nó
dần không còn sức lực để vùng vẫy nữa, nó bông tay để hắn muốn làm gì
thì làm. Hắn đột nhiên nói:
- Nghi, làm cùng anh nha!
Nó nghe, một giọt, hai giọt, ba giọt rồi nước mắt nó rơi. Thì ra hắn chỉ
xem nó như người thay thế, thì ra từ nãy cho đến giờ hắn xem nó là Nghi,
thì ra từ trước cho đến giờ trong tâm trí hắn không hề có nó vậy mà nó đã
hoang tưởng rằng hắn ít nhất cũng dành cho nó một chỗ rất nhỏ. Hắn vẫn cứ
tiếp tục mặc dù cho nước mắt nó rơi ngày càng nhiều...
Gần sáng, nó vẫn chưa ngủ còn hắn thì đã thiếp đi từ bao giờ. Nó bước
xuống giường đi đến chỗ góc phòng. Nó ngồi đó và...khóc. Khóc cho sự tủi