HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 102

- Đại hiệp bảo sao?
Tô Bạch Phong duỗi tay ra, miệng há hốc. Sắc mặt xám lại, hai chân

mềm nhũn ngồi phệt xuống đất không nói nên lời.

Mã Thiên Lý hắng dặng một tiếng quay lại hỏi:
- Hắc huynh! Phải chăng Hắc huynh đã hạ độc?
Hắc Luân dường như thấy diễn biến đột ngột vô cùng cũng kinh hãi ngẩn

người ra. Nhưng nghe Mã đạo trưởng hỏi vậy, hắn tức giận cặp mắt cơ hồ
tóe lửa hỏi lại:

- Mã đạo trưởng! Đạo trưởng nói vậy là có ý gì?
Mã Thiên Lý ngửa mặt lên trời cười dài, không lý gì đến Hắc Luân,

miệng lão lẩm nhẩm nói:

- Hắc Luân! Cuộc hội ước bữa nay nhất định chúng ta thất bại rồi. Chính

Triệu Phụng Hào thân hành đến phó ước, chúng ta còn đối chọi được,
không ngờ.. hỡi ơi... ngày nay chúng ta chẳng còn mặt mũi nào nữa, đành
là một chết mà thôi!

Tay mặt lão vung lên, xoay ngược trường kiếm lại toan đâm cổ tự tử.
Bỗng nghe Hắc Luân gầm lên:
- Mã Thiên Lý! Lão nên ăn nói cẩn thận một chút!
Mã đạo trưởng dừng tay lại, ngửa mặt lên trời thở dài nói:
- Triệu đại hiệp! Bần đạo không còn mặt mũi nào nhìn lại đại hiệp nữa.
Đành chờ... đành chờ kiếp sau!
Hắc Luân gầm lên:
- Đạo trưởng căn cứ vào điều chi mà bảo là lão phu hạ độc?
Lục Kỳ Xương cười lạt nói:
- Hắc huynh mang ngoại hiệu là Độc Ông! Ha ha! Thủ đoạn này quả

nhiên tàn độc!

Hắc Luân sửng sốt. Lửa giận xông vào tim. Lão hít dài một hơi chân khí,

vung tay mặt lên đánh tới Lục Kỳ Xương.

Lục Kỳ Xương tung mình lùi lại phía sau. Miệng hắn cất giọng lạnh như

băng nói:

- Hắc huynh! Hắc huynh làm như vậy quả thật chẳng quang minh lỗi lạc

chút nào!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.