HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 178

Đại soái thở dài nói:
- Lão phu cũng đã muốn quy ẩn mà không được vì không tiện bỏ mặc

mấy vạn anh em ở tiền phương, nên phải cúc cung tận tụy cho đến chết.
Viên Sùng Hoán này chịu thâm ân của quốc gia, chỉ có thể lấy cái chết để
báo đáp.

Lão cảm khái nói mấy câu này, thanh âm đê trầm mà Nhan Bách Ba và

Du Hữu Lượng nghe rất rõ, hai người không khỏi chấn động tâm thần.

Nhan Bách Ba tưởng Du Hữu Lượng không nghe rõ liền dúng ngón tay

vào chung rượu viết lên bàn:

- Tùng Liêu đốc sư Viên đại soái.
Du Hữu Lượng gật đầu.
Lại thấy Viên đại soái đi trước, ba đại hán lẽo đẽo theo xuống lầu.
Nhan Bách Ba chờ bốn người đi xa rồi lộ vẻ khâm phục nói:
- Viên đốc sư mấy lần đánh bại giặc Nữ Chân. Đất Trung Nguyên được

như ngày nay quả là công của Viên soái.

Du Hữu Lượng lẩm nhẩm gật đầu.
Nhan Bách Ba nói:
- Nghe nói Viên đại soái kiếm thông văn võ. Kể từ Hùng Đình Bạt đại

soái cho đến nay mới lại có vị này chống được giặc Nữ Chân.

Du Hữu Lượng hỏi:
- Vừa rồi lão có vẻ lo âu không hiểu vì chuyện gì?
Nhan Bách Ba thở dài đáp:
- Trong triều đầy kẻ tiểu nhân, Viên soái ở ngoài một mình tận trung

chống giặc. Thế mà bọn tiểu nhân còn tìm hết cách gièm pha, trách nào anh
hùng chẳng chán nản.

Đáng giận đức hoàng đế đã bản tín đa nghi, dùng người không tín nhiệm.

Hỡi ơi! ...

Du Hữu Lượng đưa mắt ra hiệu cho gã mấy lần, gã liền im miệng không

nói nữa. Hai người uống thêm mấy chung rượu, nhưng mặt Nhan Bách Ba
đã đỏ gay.

Da dẻ gã mịn màng như con gái, khiến ai ngó thấy cũng luyến ái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.