HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 191

- Đạo huynh! Chúng ta tìm kiếm người mấy ngày trời chẳng thấy tong

tích chi hết. Vì rượt theo tên tiểu tặc này lại trở về đến khu phụ cận thành
Trường An.

Cuộc anh hùng đại hội e rằng sắp khai diễn đến nơi. Theo ý kiến của bần

tăng thì chúng ta đến đó tham gia, may ra nghe được tin gì chăng?

Thái Bình đạo nhân vỗ tay khen phải. Hai người liền rảo bước đi về phía

thành Trường An.

Du Hữu Lượng nghĩ thầm trong bụng:
- Ta đã điểm ngã bọn giáo chúng Bách Độc Giáo ở tửu lâu, sau lại phóng

chưởng đả thương Tôn Công Phi, e rằng khó lòng giữ kín được lai lịch.

Bỗng nghe có tiếng người từ trong rừng vọng ra. Du Hữu Lượng bụng

bảo dạ:

- Mới một buổi sáng mà đã thấy nhiều cao thủ võ lâm như vậy. Thành

Trường An quả nhiên là nơi rồng ẩn, cọp nấp.

Chiều mỗi lúc một tối đen, Du Hữu Lượng theo đường nhỏ tiến về phía

trước.

Làn gió nhẹ thổi vào mặt khiến chàng thấy hơi lạnh.
Du Hữu Lượng vừa đi vừa ngẫm nghĩ. Trong đầu óc chàng rất nhiều

nghi vấn mà không tìm ra được manh mối. Chàng tiếp tục cất bước tiến vào
khu núi non, bốn bề quạnh hiu kinh người. Ngoài tiếng gió thổi ngọn cây rì
rào, không còn thanh âm nào khác.

Đột nhiên chàng cảm thấy tựa hồ ngoài chàng còn có một người khác

đang đi trong khu vực núi non này. Chàng dừng bước, lắng tai nghe thì
chẳng thấy gì.

Chàng đâm ra hoài nghi không hiểu tại sao mình có cảm giác như vậy?
Du Hữu Lượng ngẫm nghĩ rồi lắc đầu tiếp tục cất bước. Chàng đi được

một đoạn thì cảm giác vừa rồi lại nổi lên trong đầu óc, chàng còn tin tưởng
hơn có người thần bí trong khu núi non này. Bất giác chàng đứng thộn mặt
ra.

Du Hữu Lượng không nhịn được đứng vào chỗ tối để suy nghĩ. Bốn bề

vẫn tịch mịch khiến chàng càng thêm hồ đồ. Giữa lúc ấy, vành trăng huyền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.