HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 213

Bọn quân sĩ tuy biết rõ không địch nổi nhưng cũng tắm máu cầm cự.

Một đại hán râu quai nón, chóp mũ có cài chiếc lông trắng ở trong đám
quân sĩ ráng chém mạnh hai đao rồi lớn tiếng hô:

- Trên xe còn có ngựa. Đại soái lên ngựa mau đi, đừng để tâm đến bọn

thuộc hạ nữa.

Bỗng thấy một đại hán mặc chiến bào màu hồng đứng ở mé tả cũng lên

tiếng:

- Lâm tham tướng nói phải đó. Không thể chậm trễ được nữa, xin đại

soái lên ngựa mau đi!

Y vừa dứt lời, đột nhiên vai mé tả bị trúng một đao, máu chảy đầm đìa.

Y gầm lên một tiếng thật to, múa tít cây trường thương tiếp tục xông lên
chiến đấu.

Tham tướng đội mũ có lông trắng lớn tiếng quát:
- Đại soái không lấy quốc gia làm trọng còn lẩn quẩn với bọn thuộc hạ

đang phải tắm máu chiến đấu làm chi?

Tên tham tướng thở hồng hộc ra chiều rất phẫn nộ. Bỗng thấy cửa xe mở

ra một đại hán khôi ngô, đội nho cân, mình mặc áo bào, xoay tay rút bảo
kiếm ra hô lớn:

- Hỡi chư vị huynh đệ! Nếu phải chết thì chúng ta cùng chết với nhau

một chỗ.

Đại hán bước xuống xe vung kiếm nhằm một hán tử y phục kì dị tấn

công.

Bọn quân sĩ lớn tiếng la:
- Đại soái tấm thân ngàn vàng...
Tiếp theo là tiếng rú thê thảm vang lên. Lại ba quân sĩ nữa bị thương té

nhào.

Đại soái ăn mặc nho nhã mà bản lãnh rất có căn cơ. Thanh bảo kiếm của

y lồng lộn toàn nhằm vào yếu huyệt bên địch mà đánh. Giữa lúc ấy, lại hai
tên bộ hạ của đại soái bị đánh ngã. Đại soái đảo mắt nhìn quanh một lượt
rồi thở dài nói:

- Không ngờ tráng chí của Viên Sùng Hoán này chưa được thi thố bửa

nay đã mất mạng ở đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.