HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 211

đằng xa, chờ Cao lão đầu ra tay mà Sính Đình Tiên Tử không chống nổi sẽ
ra tay viện trợ.

Nhưng lúc này chàng thấy tình hình khẩn cấp. Cao lão đầu bước lại gần

tới mà Sính Đình Tiên Tử tựa như người có xác không hồn, chẳng để ý
phòng vệ chút nào.

Cao lão đầu lên tiếng:
- Từ đây phái Võ Đương phải mai một. Ha ha! Những kẻ ỷ vào phái Võ

Đương để ăn cơm hớt thiên hạ càng lâm vào tình trạng thê thảm, chẳng còn
tựa vào ai được nữa.

Lão vừa dứt lời thì đột nhiên phia sau có thanh âm dõng dạc cất lên hỏi:
- Ai bảo phái Võ Đương mai một?
Sính Đình Tiên Tử lớn tiếng reo:
- Hoan hô Thái Bình sư huynh! Hoan hô Thái Bình sư huynh!
Cao lão đầu thấy Thái Bình đạo nhân tới nơi, lập tức thu ngay thái độ

kiêu căng lại. Lão là người tâm kế sâu xa liền chấp tay vái chào Thái Bình
đạo nhân nói:

- Đạo trưởng giá lâm tệ địa, tiểu lão không kịp nghênh tiếp.
Thái Bình đạo nhân hắng dặng một tiếng. Cao lão đầu đã biết tính nết

đạo nhân hiền hòa như người Thiếu Lâm, lão trầm ngâm một chút rồi dẫn
mọi người đi.

Sính Đình Tiên Tử la lên:
- Đại sư ca! Bọn họ bảo... bảo... gia gia của tiểu muội bị hại rồi.
Thái Bình đạo trưởng uể oải gật đầu. Sính Đình Tiên Tử khóc nức lên

một tiếng rồi ngất xỉu. Thái Bình đạo nhân buông tiếng thở dài ôm lấy cô
gái cải dạng nam trang rảo bước đi ngay.

Du Hữu Lượng trống ngực đập loạn lên nghĩ thầm:
- Té ra Sính Đình Tiên Tử là con gái của Vô Vi đạo trưởng hồi lão ở

ngoài trần tục. Không trách Nhan Bách Ba bảo đạo trưởng rất cưng chiều
cô.

Du Hữu Lượng chờ Thái Bình đạo trưởng đi xa rồi mới cất bước. Chàng

đi một lúc thấy đường dần dần chật hẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.