HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 229

Du Hữu Lượng ẩn ở sau gốc cây trống ngực đánh thình thịch. Trong đời

người chàng chưa bao giờ hoang mang như lúc này. Chàng nghĩ thầm:

- Té ra... té ra Hồng Bào Quái Nhân là tên công dịch của những tay nghĩa

hiệp. Trong thiên hạ hiện nay ai cũng nói đến Hồng Y giáo chủ ở Bách Độc
Giáo như loài cọp dữ.

Chàng biết lúc này chỉ khẽ phát ra tiếng động là hai tay đại cao thủ trùm

đời ở trước mặt sẽ phát giác ra ngay và hy vọng trốn thoát rất mong manh.
Chàng không dám nhúc nhích và nín hơi thở bằng tuyệt nghệ "Qui tức thần
công" của sư môn.

Bốn mặt dần dần tối đen, chàng nhìn không rõ mà cũng không nghe thấy

gì nữa.

Ngày trước Du Hữu Lượng đã tri triển Qui tức thần công gạt được Hồng

Bào Quái Nhân. Chàng chịu đựng một nhát kiếm. Kế đó Tô Bạch Phong và
Hồng Bào Quái Nhân giao thủ, tuy chàng nằm đó vẫn lờ đi như không nhìn
thấy và nghe thấy gì. Vì thế mà cả Tô Bạch Phong cũng không phát giác.
Hiện giờ trong lòng chàng tuy có hàng ngàn điều bí mật muốn phanh phui
mà đánh chịu bỏ.

Chàng la thầm trong bụng:
- Du Hữu Lượng hỡi Du Hữu Lượng! Đây là lúc ngươi phanh phui

những điều bí mật về mối huyết hải thâm cừu mà sao ngươi nhát gan thế.

Nhưng chàng lại nghĩ:
- Ngày tháng còn dài. Ta chưa có công phu kiềm chế hắn chết ngay thì

không nên xẩy cuộc động thủ với Bách Độc Giáo.

Chàng vừa ngẫm nghĩ vừa vận công, bỗng nghe phảng phất tiếng lão họ

Ôn hỏi:

- Độc huynh! Cuộc ước hội trên núi Kỳ Bàn sắp tới rồi. Độc huynh có

nắm chắc là sẽ kềm chế được đạo sĩ đó không?

Hồng Bào Quái Nhân cười hô hố đáp:
- Cái đó tiểu đệ đã sắp đặt, đến bấy giờ Ôn huynh sẽ biết... Ô hay...
Du Hữu Lượng rất đỗi kinh hoàng, vội vận công nín thở.
Giữa lúc ấy bỗng sau gốc cây có tiếng động sột soạt. Con Bạch Anh Vũ

bay vọt lên, miệng réo quang quác:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.