HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 260

Du Hữu Lượng hỏi:
- Đêm khuya rồi. Sao cô nương không về trọ trong khách sạn với tại hạ?
Bạch Y Nữ đáp:
- Ta đã có chỗ ở. Ta biết vừa rồi đã nói mấy điều vô lễ. Ngươi... ngươi

đừng để ý.

Du Hữu Lượng đáp:
- Cô nương là người nhiệt tâm, khi nào tại hạ dám cười?
Bạch Y Nữ nói:
- Từ thuở nhỏ ta mắc bệnh đa nghi. Khi nó nổi lên là không kiềm chế

được.

Thôi! Bây giờ chúng ta bàn việc chính.
Du Hữu Lượng hỏi:
- Việc gì?
Bạch Y Nữ thủng thẳng đáp:
- Ta kêu ngươi đến đây là có ý nhờ ngươi giúp ta một tay bắt cho bằng

được con kim xà để hòa thuốc.

Du Hữu Lương sáng mắt lên hỏi:
- Sao? Có phải con Kim xà là một trong ba vị chủ dược mà cô nương vừa

nói không?

Bạch Y Nữ cười đáp:
- Kể ra ngươi cũng hên vận. Con Kim xà này là trùng độc thứ ba của trời

đất.

Ta sợ một mình không chế phục nổi nó, nên phải mời ngươi giúp sức.

Ngươi đã có trái Hùng hoàng châu ngàn năm thì còn sợ gì con rắn kia?

Du Hữu Lượng cả mừng. Chàng lấy Hùng hoàng châu ở trong bọc ra.
Giữa lúc ấy Bạch Y Nữ khẽ bảo:
- Coi kìa! Coi kìa!
Du Hữu Lượng ngó theo ngón tay nàng trỏ thì thấy phía trước có chỗ

động đậy. Sau một lúc trong vòng mấy trượng vuông, cỏ xanh úa đi rồi khô
lại biến thành màu vàng... Mặt đất bắt đầu nứt ra như lưng rùa.

Bất thình lình nghe đến đoàng một tiếng. Bùn đất tung bay. Từ dưới lòng

đất vọt ra một đạo kim quang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.