HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 352

Du Hữu Lượng thò đầu ra nhìn quanh một hồi đoạn quay lại bảo thiếu

nữ:

- Nếu chúng ta vào trong tiểu miếu ẩn nấp thì chắc không ai chú ý đến

mà ta có thể nhìn rõ tình thế phát triển ở bên ngoài.

Thiếu nữ gật đầu.
Du Hữu Lượng lại dương mắt lên nhìn thấy bốn bề tịch mịch không một

tiếng động. Chàng liền điểm chân xuống lướt mình đi. Tay mặt chàng khẽ
đẩy một cái, cửa miếu mở ra liền.

Du Hữu Lượng nghiêng mình lách vào trong.
Thiếu nữ cũng vào theo.
Đột nhiên Du Hữu Lượng xoay mình như cơn gió thoảng làm cho cánh

cửa sổ mé hữu rung động mãi không ngớt.

Thiếu nữ chạy lại hỏi:
- Có người phải không?
Du Hữu Lượng gật đầu. Sắc mặt chàng nghiêm nghị. Chàng ngẫm nghĩ

một chút rồi từ từ khép cửa lại.

Giữa lúc ấy đột nhiên bên ngoài có tiếng người đi tới. Du Hữu Lượng

vội chạy đến bên cửa sổ thì thấy một lũ người ở trong căn nhà cách đó
chừng hai chục trượng từ từ đi ra.

Chàng vận hết mục lực, nhưng trời tối quá chưa nhìn được rõ.
Đoàn người mỗi lúc một gần lại, dường như họ đi về phía tiểu miếu.
Du Hữu Lượng ngơ ngác tự hỏi:
- Phải chăng vừa rồi trong miếu này trước đã có người ẩn và họ đã đi báo

tin?

Chàng còn đang ngần ngừ thì mấy người đi trước đã tới nơi. Bỗng họ

dừng lại, dường như khu đất trống nhỏ bé trước mặt tiểu miếu là nơi tụ hội.

Quả nhiên đoàn người từ từ đi tới đứng vây quanh khu đất trống không

một tiếng động.

Bỗng thấy một người quệt lửa thắp vào cây đuốc.
Du Hữu Lượng và thiếu nữ đứng trong tiểu miếu có thể nhìn rõ toàn

trường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.