HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 37

Thiên Cơ hòa thượng mặt vuông tai lớn, lông mày thưa thớt, nét mặt

nghiêm trang, nhìn mọi người chắp tay thi lễ rồi hỏi Hoa Sơn Ngũ Hiệp:

- Lệnh sư là Tang tôn giả gần đây vẫn mạnh chứ?
Đỗ đại hiệp nét mặt rầu rầu đáp:
- Gia sư đã tạ thế năm ngoái rồi!
Thiên Cơ đại sư thở dài nói:
- Các bậc tiền bối lạc lõng, không trách bọn tiểu giang hồ hoành hành!
Thái Bình đạo trưởng hỏi:
- Đại hòa thượng! Bần đạo nghe nói hòa thượng đang sám hối ở chùa

Kim Quang trên núi Côn Luân đã mấy năm. Ai ngờ lại động lòng trần mò
vào chốn giang hồ? Ha hạ. Thiên Cơ đại sư đáp:

- Thái Bình sư huynh tính tình khoáng đạt làm việc gì cũng thành công,

vậy đừng bắt chước tiểu tăng mà ngồi sám hối cho chậm bước tiến.

Thái Bình đạo trưởng cười nói:
- Đại hòa thượng bụng nghĩ một đường mà miệng nói một nẻo. Nay đã

tinh thông tuyệt học thì trổ ra cho mọi người xem đi. Bần đạo biết là hòa
thượng muốn thắng bần đạo ha hạ. Thiên Cơ đại sư chắp tay nói:

- Tội nghiệp! Tội nghiệp! Đã nổi lòng tham sân tranh cường là rớt xuống

vực sâu mấy trượng.

Một tăng một đạo này đều là những nhân vật tuyệt đỉnh về đệ nhị đại võ

lâm hiện nay. Ngoại trừ mấy vị tiền bối, ai cũng cho hai người này võ công
cao cường hơn hết. Tính cách hai người khác hẳn nhau mà mối giao tình lại
thắm thiết ít có.

Nhan Bách Ba xen vào:
- Đại hòa thượng! Đại hòa thượng đến không đúng lúc. Đại hòa thượng

là một đại sát tinh nổi danh nơi cửa phật. Tên hương chủ ở Bách Độc Giáo
kia đáng lẽ nhường cho đại hòa thượng phát lạc mới phải, miễn cho đại sư
ca khỏi hối hận.

Thiên Cơ hòa thượng tủm tỉm cười nói:
- Tiểu thí chủ đừng nóng vội. Rồi đây còn nhiều cuộc chiến đấu tưng

bừng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.