HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 56

Gã quay lại nhìn Du Hữu Lượng thấy chàng ngồi trên lưng ngựa nét mặt

thản nhiên, liền khẽ vỗ vào mông ngựa, xuyên qua hai đường phố đến khu
rừng nhỏ ngoài thành thì dừng lại.

Nhan Bách Ba nói:
- Đây là Quang trung thư viện. Nho sĩ khắp nơi ở đất Tần đều vào đây

đọc sách để chờ ứng thí. ý huynh đài thế nào?

Du Hữu Lượng chắp tay đáp:
- Đa tạ nhân huynh đã có dạ ân cần chiếu cố, nơi đây thanh tịnh rất hợp

với ý tiểu đệ!

Nhan Bách Ba gật đầu nói:
- Tiểu đệ ngụ trong đại trạch họ Tạ ở phía đông thành. Lúc nào huynh

đài nhàn rỗi xin tới đó chơi. Tiểu đệ rất ưa nghe lời cao luận của huynh đài!

Du Hữu Lượng nói:
- Tiểu đệ ở đây hàng ngày cũng mong mỏi huynh đài giá lâm!
Nhan Bách Ba cả mừng nói:
- Tiểu đệ chỉ sợ làm mất thì giờ của huynh đài. Nếu được kề cận huynh

đài là một điều mà tiểu đệ rất mong mỏi...

Mặt gã ửng hồng rồi dừng lại không nói nữa.
Hai người đưa mắt nhìn nhau trong lòng Nhan Bách Ba rất đỗi bâng

khuâng nảy tình lưu luyến.

Nhan Bách Ba đứng lại một lúc rồi từ biệt lên ngựa ra đi. Gã đi được vài

bước bỗng quay đầu lại nhìn thì thấy luồng mục quang mơ màng đang nhìn
ra. Nhan Bách Ba động tâm muốn những quay lại, nhưng tai gã bỗng nghe
tiếng vó ngựa mỗi lúc một xa. Du Hữu Lượng đã tiến vào Quang Trung thư
viện rồi.

Nhan Bách Ba buông tiếng thở dài rồi giục ngựa chạy nhanh.
Du Hữu Lượng xuyên vào con đường nhỏ trong rừng. Chỉ trong khoảnh

khắc chàng đến chỗ cây thưa thớt, bỗng nhìn thấy một tòa nhà lớn màu
xanh lộ ra trước mặt.

Chàng liền xuống ngựa lại gõ cửa và nêu rõ ý muốn, chàng liền được dẫn

vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.