HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 682

Một cơn gió thổi xéo tới. Hơi thở của hai người đã càng truyền đi xa

hơn.

Tiếng bước chân lại vang lên, người kia đã đến nơi. Đột nhiên hắn ngửa

mặt lên cười rộ. Tiếng cười ầm ầm như nước cuốn nghe rất là chói tai.

Tô Bạch Phong ngấm ngầm kinh hãi. Chàng chực rảnh quay đầu lại thì

nghe người kia cất tiếng hỏi:

- Vị cao thủ nào đang nắn bóp cho kẻ chết thành người sống?
Tô Bạch Phong và Tiền Kế Nguyên không đáp. Hai người vẫn tựa lưng

vào nhau và chưa nhìn thấy mặt đối phương.

Người kia không thấy hai chàng đáp lại. cười lạt nói:
- Ta tưởng xác thằng lỏi đó mất tích, té ra hai vị đang chiêu hồn cho

hắn...

Tô Bạch Phong khí tức xông lên cơ hồ không nhịn nổi, toan cất tiếng

thóa mạ.

Y phải cố gắn lắm mới nhẫn nại được.
Người kia lại tiến thêm mấy bước. Cảnh vật trong trường hắn đã nhìn rõ.

Hắn thấy bàn tay Tiền Kế Nguyên nổi màu xanh, buột miệng la:

- Thiên Lôi Khí! Ông bạn...
Hắn vừa buột miệng nói ra ba tiếng "Thiên Lôi Khí", bất giác người run

lên, trong bụng nghĩ thầm:

- Người này dùng Thiên Lôi Khí điều trị cho tên tiểu tử họ Du, chẳng lẽ

y muốn vãn hồi sanh mạng cho gã? Lão họ Du đánh phát chưởng chệch đi
một chút thật là tai hại.

Người kia nghĩ tới đây, mặt lộ vẻ sát khí.
Tô Bạch Phong quay lại chạm mặt người đó thấy mục quang khủng

khiếp bèn lớn tiếng quát:

- Ôn Sĩ Đạt! lão đừng làm nên chuyện rồi sau này phải hối hận.
Ôn Sĩ Đạt la lên:
- Hối hận cái con khỉ!
Hắn khoa chân bước tới trước mặt hai người, giơ chưởng lên.
Tô Bạch Phong trợn mặt, quát to một tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.