HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 811

Du Hữu Lượng bây giờ mới hiểu vì sao mà pho thạch tượng bị chưởng

đánh cũng không hề hấn gì.

Chàng ngó thấy xác chết rải rách dưới mặt đất, cảnh tượng cực kỳ thảm

khốc, bất giác buông tiếng thở dài.

Quần tăng phái Côn Luân vội thu dọn tàn cuộc.
Thái Bình đạo trưởng đang cúi xuống nhìn tình trạng Nhan Bách Ba thì

Du Hữu Lượng lật đật tới gần thấy gã nằm ngửa dưới đất. Cặp mắt nửa
nhắm nửa mở.

Hai bên má mồ hôi nhỏ giọt. Một lưỡi phi đao cắm sâu vào vai bên trái

mấy tấc.

Máu tươi nhuộm đỏ một mảng áo. Chàng nóng nảy hỏi:
- Thương thế Nhan huynh ra sao?
Thái Bình đạo trưởng đáp:
-Vết thương đao kiếm không còn gì đáng ngại, nhưng bần đảo tưởng

phải xé vai áo gã ra để nhổ lưỡi đao rồi hãy rịt thuốc dấu. Du thí chủ hãy
quay đi.

Du Hữu Lượng theo lời xoay lưng lại. Trong lòng rất lấy làm kỳ chàng

tự hỏi:

- Cùng là nam nhân với nhau hà tất phải tỵ hiềm? Thái Bình đạo trưởng

không khỏi có chỗ câu nệ thái quá.

Trong khoảnh khắc, Thái Bình đạo trưởng buộc vết thương cho Nhan

Bách Ba xong rồi hỏi gã:

- Sao sư đệ cũng đến Côn Luân làm chi?
Nhan Bách Ba nhịn đau gắng gượng ngồi dậy đáp:
- Tiểu đệ... đến đây để gặp một người...
Thái Bình đạo trưởng ngơ ngác một chút rồi cười hỏi:
- Người đó dĩ nhiên không phải tiểu huynh. Hà hà! Có phải là người mà

bữa trước sư đệ đã nhắc tới?

Nhan Bách Ba nóng mặt lên khẽ gật đầu:
Thiên Cơ hòa thượng rảo bước tiến lại nói:
- Cửa điện vẫn bị vít kín. Chúng ta cần tìm cách dời cây cột đá đi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.