HỒNG BÀO QUÁI NHÂN - Trang 827

- Lúc đó lão ở trong quán rượu thì Linh nhi nói câu gì chắc lão nghe thấy

rồi.

Triệu Phụng Hào hỏi:
- Câu gì?
Mụ già bảo Gia Linh:
- Linh nhi nói lại cho lão nghe cũng không sao.
Gia Linh do dự một chút rồi nói:
- Nếu đem võ học của Triệu môn so với mẫu thân thì chẳng khác gì đem

sông so với biển cả mông mênh không biết đâu là bến.

Triệu Phụng Hào hững hờ đáp:
- Hay lắm! Hay lắm!
Mụ già hạ thấp giọng xuống nói dằn từng tiếng:
- Lão không tin thì cứ thử coi. Triệu Phụng Hào! Hãy tiếp một chưởng

của lão thân.

Mụ phóng chưởng đánh ra, Triệu Phụng Hào không né tránh. Khi

chưởng lực đến gần, người lão run lên bước lùi mấy bước. Ọe một tiếng,
miệng lão hộc máu ra như tên bắn.

Mụ già sửng sốt lo thất thanh:
- Công phu lão... mất hết rồi ư?
Triệu Phụng Hào cố gắng đứng vững lại, ấp úng đáp:
- Nhất nộ đấu thất kỳ...
Lão chưa dứt lời trán toát mồ hôi nhỏ giọt, ngồi phệt xuống đất.
Trong giây phút này, Tô Bạch Phong tưởng chừng bị đánh trúng một

quyền.

Chàng la thầm:
- Triệu lão gia sau cuộc chiến đấu với Thất kỳ quả nhiên tán hết công

lực.

Vậy mà lão nhân gia vẫn dấu ta...
Mụ già buông thõng tay xuống nói bằng một giọng chán ngán:
- Trường đấu này không thể tiếp tục được nữa rồi.
Tô Bạch Phong toan tiến lại coi thương thế của chủ nhân thì đột nhiên

tiếng kẹt vang lên. Cửa miếu bị đẩy ra. Một người đứng sững trước cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.