HỒNG LÂU MỘNG - Trang 100

mười hai đồng cân tuyết vào ngày tiểu tuyết. Đem bốn thứ này hòa với thuốc, thêm mười
hai đồng cân mật ong, mười hai đồng cân đường trắng, viên to bằng quả nhãn, để vào
trong cái hũ sứ cổ, chôn ở gốc cây hoa, khi nào ốm thì lấy một viên ra uống, sắc một
đồng hai phân hoàng bá làm thang.
A Di Đà Phật! Khéo chết người chưa? Chờ đến mười năm nữa cũng chưa chắc đã tìm đủ
được các vị thuốc!
Cũng may, sau khi hòa thượng đi độ một hai năm, vừa khéo tôi tìm đủ các vị để chế được
một tễ. Giờ tôi mang từ nam lên, hiện chôn ở gốc cây lê kia.
Thuốc ấy có tên không?

Có, hòa thượng bảo tên là Lãnh hương hoàn

75

.

Bà Chu nghe xong gật đầu hỏi: Cô ốm ra sao?
Không biết thế nào, chỉ ho suyễn thôi, uống một viên là khỏi. Bà Chu muốn nói nữa, chợt
nghe Vương phu nhân hỏi:
Ai ở trong ấy?
Bà Chu vội chạy ra trình việc già Lưu. Một lúc, thấy Vương phu nhân không nói gì, bà
Chu muốn lùi ra thì Tiết phu nhân cười bảo:
Chị đứng lại đây. Tôi có cái này, nhờ chị mang đi hộ. Nói xong, gọi: Hương Lăng!
Có tiếng rèm động, a hoàn bé hồi nãy chơi đùa với Kim Xuyến tiến lên hỏi:
Thưa mẹ bảo gì? Tiết phu nhân bảo:
Lấy chùm hoa ở trong hộp mang lại đây.
Hương Lăng vâng lời, mang hộp gấm nhỏ đến. Tiết phu nhân nói:
Đây là mười hai cành hoa bằng lụa kiểu mới rất đẹp, ở trong cung tết ra để cài đầu. Hôm
qua tôi nghĩ: nếu cất đi nó cũ mất, thật đáng tiếc, chi bằng đem ra cho các chị em chúng
nó dùng. Tôi định đưa ngay, nhưng rồi lại quên bẵng đi mất. Hôm nay chị đến vừa đúng,
nhờ chị mang đi chia giúp. Ba cô nhà, chị chia mỗi cô hai cành, còn sáu cành cho cô Lâm
hai cành, cô Phượng bốn cành.
Vương phu nhân nói:
Sao không để cho cháu Bảo mà lại chia cho các cháu? Tiết phu nhân nói:
Chị không biết, con ranh ấy tính lạ lắm! Xưa nay nó có thích hoa thích phấn bao giờ. Bà
Chu cầm hộp ra cửa. Thấy Kim Xuyến vẫn còn ngồi ngoài nắng, bà Chu hỏi:
Con Hương Lăng này có phải con bé mà người ta thường nói, khi sắp vào Kinh mới mua
nó, vì nó mà xảy ra vụ án mạng đấy không?
Kim Xuyến nói: Nó đấy, chứ còn ai nữa.
Đương nói, thấy Hương Lăng cười hì hì chạy đến, bà Chu kéo tay nó lại gần, ngắm nghía
nó một lúc rồi quay lại phía Kim Xuyến cười nói:
Dáng điệu con này hơi giống chị Dung bên phủ Đông chúng ta. Kim Xuyến nói: Tôi cũng
bảo thế.
Bà Chu lại hỏi Hương Lăng: Em đến đây được mấy năm rồi? Cha em ở đâu? Năm nay
bao nhiêu tuổi? Quê quán ở đâu?
Hương Lăng lắc đầu: Em chẳng nhớ gì cả.
Bà Chu và Kim Xuyến nghe nói than thở hồi lâu.
Một lúc sau, bà Chu đem hoa đến buồng Vương phu nhân. Nguyên gần đây Giả mẫu có
nói: “Lũ cháu gái bây giờ đông hơn trước, ở chung một chỗ không tiện, nên chỉ để Bảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.