HỒNG LÂU MỘNG - Trang 1011

Tôi có nói gì đâu? Chẳng qua nói đùa mấy câu, cậu ấy lại tưởng thật. Tập Nhân nói:
Cô lại không biết cậu ngốc ấy, nói đùa câu gì cũng cho là thật à?
Đại Ngọc nói:
Chị nói những câu gì, phải đến nói lại đi, cậu ấy mới tỉnh lại được.
Tử Quyên nghe nói liền bước xuống giường, cùng Tập Nhân đi đến viện Di Hồng. Giả
mẫu và Vương phu nhân cũng đều ở cả đấy. Vừa trông thấy Tử Quyên, Giả mẫu mắt đã
nảy lửa liền mắng:
Con ranh con này nói những câu gì với nó đấy? Tử Quyên vội trình:
Con có dám nói gì đâu, chỉ nói đùa mấy câu thôi.
Bảo Ngọc vừa trông thấy Tử Quyên đã “úi chào” một tiếng, rồi khóc òa lên. Mọi người
thấy thế mới yên tâm. Giả mẫu kéo Tử Quyên lại, vì cho là nó đã làm điều gì có lỗi với
Bảo Ngọc, nên bắt xin lỗi. Không ngờ Bảo Ngọc nắm chặt lấy tay Tử Quyên không chịu
buông, rồi nói:
Cô có đi thì mang cả tôi đi nữa!
Mọi người không hiểu, hỏi kỹ mới vỡ chuyện Tử Quyên nói đùa Đại Ngọc sắp về Tô
Châu. Giả mẫu nhỏ nước mắt nói:
Ta cứ tưởng có việc gì quan hệ kia, té ra là một câu nói đùa. Lại mắng Tử Quyên: Con
ranh này, ngày thường mày là đứa thông minh nhanh nhẹn, mày vẫn biết nó sẵn có tính
ngớ ngẩn, sao tự nhiên lại lừa nó làm gì?
Tiết phu nhân khuyên:
Cháu Bảo xưa nay là người thật thà, cô Lâm lại đến đây ở từ lúc bé, hai người cùng ở với
nhau đến tận bây giờ, so với người khác thì thân mật hơn nhiều. Bây giờ đột nhiên lại nói
dối là sắp đi, không cứ cháu là người thực thà ngớ ngẩn, ngay người lớn kiên gan đến đâu
cũng phải thương tâm. Bệnh không quan hệ gì, cụ và dì cứ yên tâm, cho uống một vài
thang thuốc là khỏi.
Lúc đó có người vào trình:
Vợ Lâm Chi Hiếu và vợ Lại Đại đến hỏi thăm. Giả mẫu nói:
Cảm ơn các bà có lòng nghĩ đến, mời các bà vào chơi. Bảo Ngọc nghe nói đến chữ
“Lâm”, liền kêu ầm lên:
Thôi hỏng rồi! Người nhà họ Lâm đã đến đón cô ấy về đấy, đuổi ngay họ đi! Giả mẫu
liền nói:
Đuổi ngay họ đi!
Lại dỗ dành Bảo Ngọc:
Đây không phải là người họ Lâm đâu, người họ Lâm chết hết cả rồi, không có ai đến đón
nó nữa, cháu cứ yên tâm.
Bảo Ngọc nói:
Dù ai cũng mặc! Trừ cô Lâm ra, không ai được gọi là họ Lâm cả! Giả mẫu nói:
Chẳng có ai là họ Lâm đến đây, bao nhiêu người họ Lâm đều đuổi đi cả rồi. Giả mẫu lại
dặn mọi người:
Từ nay trở đi không được cho bà Lâm Chi Hiếu đến vườn này. Chúng bay cũng không
được nói đến chữ “Lâm”. Nghe rõ lời ta dặn chưa?
Mọi người vâng lời, không ai dám cười.
Một lúc, Bảo Ngọc trông thấy trên cái tủ thập cẩm bày một cái thuyền bằng vàng của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.