HỒNG LÂU MỘNG - Trang 1056

Hồi 61.

Ném chuột sợ vỡ đồ, Bảo Ngọc đành phải nhận lỗi;
Xét việc thấy oan uổng, Bình Nhi khéo tòng quyền.


Thím Liễu nghe đứa bé nói thế, cười bảo:
Đồ khỉ con này! Thím mày đi kiếm một ông chồng nữa thì mày chẳng được thêm một
ông chú hay sao? Có gì mà đáng ngờ! Đừng để cho tao phải túm chỏm mày dúi xuống!
Còn không mở cửa cho tao vào à!
Đứa bé vẫn không mở cửa, kéo thím lại cười nói:
Thím ơi! Thím có vào, thế nào cũng ăn cắp cho cháu mấy quả mận. Cháu sẽ chờ mãi ở
đây. Thím quên thì sau này đêm khuya có đi mua rượu mua dầu, cháu không mở cửa cho
đâu, tha hồ thím gọi.
Thím Liễu mắng:
Mày mê rồi! Năm nay có được như năm ngoái nữa đâu? Bao nhiêu cây cối ở đây đã chia
cho các bà già cả. Người nào người ấy mặt cứ sưng lên. Hễ có ai đi qua gốc cây là mắt cứ
nhìn hau háu như cú vọ ấy. Thế thì còn ai dám động đến hoa quả của họ. Hôm qua tao đi
qua gốc mận, gặp phải con ong mật bay qua mặt, tao lấy tay đập, không ngờ mợ mày ở
đằng xa đi lại nhìn không rõ, lại cho tao trẩy mận, thế là cứ mồm năm miệng mười, tru
tréo lên. Nào là “còn chưa cúng Phật; cụ và bà Hai không có nhà, chưa biếu của mới, đợi
biếu bậc trên xong, các chị em sẽ đều có phần cả”. Cứ như người mắc bệnh lao, đợi có
quả mận mới ra được mồ hôi ấy, làm cho tao không giữ được lời, cãi nhau với bà ấy một
trận. Mợ mày và dì mày cũng đều trông nom trong vườn đấy, sao mày không xin, lại cứ
đi xin tao? Thật không khác gì “chuột ở trong kho lại hỏi vay thức ăn của quạ”. Cái giống
ở liền trong kho không có thức ăn lại còn đi hỏi cái giống bay trên trời à?
Đứa bé cười nói:
Úi chà! Không có thì thôi, thím cứ nói dài dòng mãi! Liệu từ nay trở đi thím không cần
đến cháu nữa hay sao? Chị Năm có việc làm thì sau này còn phải sai khiến đến chúng
cháu nhiều. Chỉ cần chúng cháu ngoan một tý là được.
Thím Liễu cười nói:
Con khỉ con này lại giở lối ranh mãnh ra! Chị mày có việc làm ở đâu? Đứa bé cười nói:
Cháu biết rồi, đừng nói dối nữa. Chỉ thím có tay trong, chứ chúng cháu không có tay
trong hay sao? Tuy cháu ở ngoài này nhưng có hai chị là người hầu có thể diện ở trong
ấy, còn giấu cháu sao được!
Chợt có tiếng bà già ở trong gọi ra:
Đồ khỉ con, đi gọi ngay thím Liễu mày về đây, nếu không thì nhỡ việc đấy. Thím Liễu
không nói chuyện với đứa bé nữa, vội đẩy cửa đi vào, cười nói:
Vội gì thế, tôi đã về đây.
Nói rồi đi vào bếp. Trong bếp cũng có mấy người cùng làm, nhưng họ không dám tự tiện,
cứ phải đợi thím về để cắt đặt.
Thím Liễu hỏi:
Con Năm đi đâu? Mọi người đều nói:
Nó vừa sang phòng trà tìm chị em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.