Phượng Thư nghe xong, quát to một tiếng:
Chúng bây là một bầy khốn nạn, không có lương tâm, cùng một phường với nhau cả,
tưởng ta không biết gì đấy! Hãy đi gọi ngay thằng Hưng khốn nạn đến đây! Mày cũng
không được đi đâu. Ta hỏi nó rõ ràng đã, rồi sẽ hỏi đến mày. Giỏi thật! Giỏi thật! Thế mới
là tên tay sai đắc lực của ta!
Lai Vượng đành luôn mồm vâng dạ, gục đầu mấy cái rồi lui ra đi gọi thằng Hưng. Thằng
Hưng đương chơi với đám trẻ con ở buồng quản lý, nghe nói mợ Hai gọi, sợ giật nẩy
người, không ngờ việc ấy đã lộ. Liền theo Lai Vượng đi vào.
Lai Vượng vào thưa:
Thằng Hưng đã đến. Phượng Thư quát to:
Bảo nó vào.
Thằng Hưng nghe thấy tiếng quát đã cuống, đành đánh bạo đi vào. Phượng Thư trông
thấy hỏi:
Thằng ranh này giỏi nhỉ! Mày với cậu mày làm những việc hay đấy! Thế nào mày cứ nói
thực ra.
Thằng Hưng nghe giọng nói, lại nhìn nét mặt Phượng Thư và bộ dạng những đứa hầu hai
bên, sợ rủn người ra, bất giác quỳ xuống lạy lia lịa.
Phượng Thư nói:
Ta biết việc này không dính dáng gì đến mày, chỉ vì mày không trình ta trước là có lỗi ở
chỗ đó thôi. Mày cứ nói thực, ta sẽ tha cho; nếu sai một câu thì hãy sờ lên gáy xem mày
có mấy cái đầu?
Thằng Hưng run lẩy bẩy dập đầu nói:
Mợ hỏi việc gì mà bảo cháu và cậu cháu làm bậy? Phượng Thư nghe nói, tức lộn ruột lên,
quát:
Tát vào mồm nó.
Lai Vượng định chạy lại tát. Phượng Thư mắng:
Thằng khốn nạn này! Ta bảo nó phải tát nó, chứ cần mày tát nó à? Lát nữa thằng nào tự
tát lấy thằng ấy cũng chưa muộn đâu!
Thằng Hưng giơ cả hai tay lên tự tát vào mặt mình mười mấy cái.
Phượng Thư quát bảo:
Cho dậy! Rồi hỏi:
Việc cậu Hai mày ở bên ngoài lấy mợ mới mợ cũ thế nào, mày không biết à?
Thằng Hưng nghe nói đến chuyện ấy, lại càng hoảng, liền bỏ mũ xuống, dập đầu chan
chát ở dưới thềm gạch, nói:
Xin mợ sinh phúc cho cháu! Cháu không dám nói dối một câu nào nữa. Phượng Thư bảo:
Nói mau!
Thằng Hưng lom khom bò dậy nói:
Việc này lúc đầu cháu cũng không biết. Có một hôm, khi đưa đám cụ bên phủ Đông, vì
Du Lộc đến miếu xin lĩnh tiền, cậu Trân bảo cậu Hai cùng anh Dung về phủ thu xếp. Trên
đường đi, hai chú cháu nhắc đến chuyện hai cô em gái mợ Trân. Cậu Hai nhà khen đẹp,
anh Dung liền dỗ dành và nói sẽ làm mối dì Hai cho cậu Hai con.
Phượng Thư nghe vậy quát to: