HỒNG LÂU MỘNG - Trang 120

đón, cười nói:
Cậu hay nhỉ! Sớm dậy hứng lên, bảo tôi mài mực, mới viết được ba chữ, đã quăng bút đi
mất, làm tôi chờ suốt ngày. Cậu hãy lại ngay đây viết cho hết cái mực này mới xong với
tôi.
Bảo Ngọc nhớ đến việc khi sáng mới dậy, nhân cười nói:
Tôi viết ba chữ ở đâu rồi? Tình Văn cười nói:
Thôi cậu say rồi! Lúc cậu đi sang bên phủ có dặn tôi đem dán ở trên cửa, bây giờ lại hỏi.
Tôi sợ người khác dán hỏng, tôi phải trèo lên thang dán một hồi lâu, đến bây giờ tay hãy
còn rét cóng đây này.
Bảo Ngọc cười nói: Tôi quên mất đấy! Tay chị lạnh à? Để tôi nắm cho nóng nhé. Rồi giơ
tay ra nắm lấy tay Tình Văn cùng đến xem ba chữ mới viết dán ở trên cửa. Một lúc Đại
Ngọc đến, Bảo Ngọc cười nói:
Này, em nói thật nhé, ba chữ này có được chữ nào tốt không?

Đại Ngọc ngửa mặt lên xem, thấy ba chữ “Giáng vân hiên

88

cười nói: Chữ nào cũng tốt

cả. Sao mà viết giỏi thế! Ngày mai anh viết hộ em một cái biển nhé.
Bảo Ngọc cười nói: Em lại trêu anh rồi! Lại hỏi: Chị Tập Nhân đâu?
Tình Văn ngoảnh vào phía trong, giảu mỏ làm hiệu. Bảo Ngọc trông vào, thấy Tập Nhân
để cả áo nằm ngủ. Bảo Ngọc cười nói:
Giỏi lắm. Hãy còn sớm thế mà đã ngủ à? Lại hỏi Tình Văn:
Sáng hôm nay tôi ăn cơm ở bên kia có một đĩa bánh đậu. Biết chị thích ăn, nên tôi nói với
mợ Trân cho người mang sang để đến chiều chị sẽ ăn. Chị có thấy không?
Tình Văn nói:
Đừng nhắc đến chuyện ấy nữa. Khi họ mới mang sang, tôi biết là cậu để phần tôi, nhưng
vì ăn cơm rồi nên cất đi. Sau vú Lý đến, trông thấy, nói: “Bảo Ngọc chưa chắc đã ăn cái
này, để ta mang về cho cháu”. Rồi vú sai người đem về nhà.
Đương lúc nói chuyện. Phiến Tuyết mang trà đến, Bảo Ngọc nói:
Em Lâm xơi nước.
Mọi người cười nói: Cô Lâm về từ bao giờ, còn mời!
Bảo Ngọc uống được nửa chén, chợt nghĩ đến trà pha buổi sáng, hỏi Phiến Tuyết:

Buổi sáng hôm nay pha trà Phong Lộ

89

, ta đã nói thứ trà này uống đến nước thứ ba, thứ tư

mới ngon. Sao bây giờ lại pha trà khác?
Phiến Tuyết nói:
Tôi đã cất đi, nhưng lúc nãy vú Lý đến uống cả.
Bảo Ngọc nghe nói, quăng ngay chén nước cầm trong tay xuống đất, “Choang” một
tiếng, chén vỡ tan, nước bắn cả vào quần Phiến Tuyết. Bảo Ngọc nhảy lên hỏi:
Vú Lý có phải là mẹ các chị đâu mà các chị hiếu thảo thế? Chẳng qua lúc bé, ta có bú sữa
vú ấy mấy hôm, thế mà quen lối lên mặt, làm như ông cha người ta. Bây giờ ta không bú
nữa, nuôi không vú ấy làm gì. Tống cổ vú ấy đi, cả nhà mới êm thấm!
Nói xong định sang trình Giả mẫu ngay.
Số là Tập Nhân vẫn thức, chỉ nằm giả cách ngủ, để giữ Bảo Ngọc đến đùa cho vui. Trước
nghe thấy Bảo Ngọc hỏi chữ, hỏi bánh thì cũng không cần dậy, sau thấy quăng chén, xem
có ý tức giận, nên mới dậy khuyên ngăn. Lại có người của Giả mẫu sai sang hỏi “Việc gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.