HỒNG LÂU MỘNG - Trang 119


Rồi gọi a hoàn:
Hâm rượu nữa mang lại đây. Dì uống với cháu hai chén, rồi ăn cơm. Bảo Ngọc nghe nói,
lại cao hứng lên. Vú Lý dặn dò a hoàn:
Các người ở đây cẩn thận nhé, ta về thay quần áo rồi sẽ đến!
Rồi khẽ nói với Tiết phu nhân: Xin bà đừng cho cậu ấy uống nữa. Nói xong ra về.
Tuy còn hai, ba bà già hầu ở lại đấy, nhưng đều hờ hững không ai thiết. Thấy vú Lý đi
rồi, họ cũng đều lảng đi mỗi người một ngả. Còn vài a hoàn nhỏ ở lại cố chiều cho Bảo
Ngọc vui. May được Tiết phu nhân vừa dỗ, vừa lừa, chỉ cho uống vài chén, rồi sai dọn
mâm đi. Lại sai nấu canh da gà với măng chua đem lên. Bảo Ngọc ăn luôn mấy bát, rồi
lại ăn già nửa bát cháo gạo cẩm. Bấy giờ Bảo Thoa và Đại Ngọc đã ăn xong, ra uống trà.
Tiết phu nhân lúc ấy mới yên lòng. Bọn Tuyết Nhạn cũng đều ăn cơm xong, lên hầu. Đại
Ngọc hỏi Bảo Ngọc:
Đã về hay chưa?
Bảo Ngọc lim dim mắt nói: Em về, anh cũng về!
Đại Ngọc đứng dậy nói:
Chúng ta ở đây cả ngày rồi, cũng nên đi về, kẻo bên nhà lại tìm. Nói xong hai người đứng
dậy cáo từ.
A hoàn vội mang cái mũ đi mưa đến. Bảo Ngọc cúi đầu xuống bảo nó đội vào. A hoàn
vừa chụp cái mũ lông màu đại hồng lên đầu, Bảo Ngọc nói ngay:
Thôi! Thôi! Đồ ngu! Nhè nhẹ chứ. Mày không thấy người ta đội mũ như thế nào à?
Để tao đội lấy vậy.
Đại Ngọc đứng cạnh bục nói: Om sòm làm gì! Lại đây! Tôi đội cho.
Bảo Ngọc chạy lại ngay. Đại Ngọc nhè nhẹ đỡ mạng tóc, đặt mũ lên trên khăn bịt trán, rồi
nâng cái bông bằng nhung ở trên đầu trâm to bằng hạt đào lên. Bông rung rúc ngoài mũ.
Sửa sang xong, Đại Ngọc ngắm nghía một lúc, rồi nói:
Đẹp rồi, khoác áo đi mưa vào.
Bảo Ngọc nghe nói, liền cầm áo tơi khoác vào người, Tiết phu nhân vội nói:
U cháu chưa đến, cháu hãy chờ một lát. Bảo Ngọc nói:
Chúng cháu lại phải chờ họ kia à! Có bọn a hoàn này đi theo là được rồi.
Tiết phu nhân không đành lòng, lại sai hai người đàn bà nữa đưa anh em Bảo Ngọc về.
Hai người đều nói: Thật chúng cháu đến quấy rầy dì.
Rồi đi thẳng về buồng Giả mẫu.
Giả mẫu chưa ăn cơm chiều, biết các cháu ở bên nhà Tiết phu nhân về thì rất vui. Thấy
Bảo Ngọc say rượu, nên bảo vào buồng nghỉ, không được ra ngoài. Lại sai người chầu
chực luôn đấy để xem có cần gọi gì không. Chợt nghĩ đến người đi theo Bảo Ngọc, Giả
mẫu hỏi:
Vú Lý đâu không thấy?
Mọi người không dám nói thẳng là vú đã về nhà, chỉ thưa:
Đã về đây rồi, nhưng chắc có việc gì, nên lại đi. Bảo Ngọc đương đi lảo đảo, quay lại nói:
Mụ ấy còn sướng hơn bà kia! Bà hỏi mụ ấy làm gì? Không có mụ ấy, có lẽ cháu còn sống
thêm được vài ngày!
Vừa nói vừa đi về buồng ngủ, thấy bút mực còn bỏ lăn lóc trên bàn. Tình Văn chạy ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.