HỒNG LÂU MỘNG - Trang 117

Đại Ngọc cười nhạt:
Việc gì tôi phải xui! Tôi cũng chẳng phải khuyên! U cẩn thận quá! Ngày thường cụ tôi
vẫn cho anh ấy uống rượu. Hôm nay ở nhà dì, anh ấy có uống mấy chén cũng chẳng sao.
Hay nhà dì là người ngoài, không nên ngồi uống rượu ở đây?
Vú Lý nghe đoạn, vừa sốt ruột, vừa buồn cười nói:
Những lời nói của cô Lâm thật là sắc hơn lưỡi dao.
Bảo Thoa cũng nhịn không nổi, bẹo má Đại Ngọc một cái, cười nói:

Thật đấy! Chỉ cô Tần

87

này hễ mở mồm ra là làm cho người ta giận không giận được, mà

vui cũng chẳng thành vui. Tiết phu nhân nói:
Cháu Bảo ơi! Đừng sợ. Nhà dì chẳng có thức gì ngon cho cháu ăn, cháu không nên để
tâm đến những điều lặt vặt ấy, làm cho dì không yên lòng. Cháu cứ việc uống, đã có dì
đây. Uống xong ăn cơm, có say thì cháu ngủ lại đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.