HỒNG LÂU MỘNG - Trang 1572

bạc cho họ về đi đã, để chúng ta tiện việc lo liệu.
Tiết phu nhân nói:
Chúng ta phải đi tìm nhà kia, cho họ tiền bạc để tống táng, lại giúp đỡ cho một số nữa.
Nguyên cáo mà không kêu nài thì việc sẽ êm dần.
Bảo Thoa ở trong rèm nói ra:
Mẹ không nên làm thế. Việc ấy mà cho họ tiền thì họ càng quấy. Lời của chú nhỏ vừa nói
là đúng.
Tiết phu nhân lại khóc và nói:
Ta cũng không cần tính mạng gì nữa. Phải đến đó gặp nó rồi ta cùng chết với nó là xong.
Bảo Thoa hoảng lên, một mặt khuyên, một mặt ở trong rèm bảo người nhà:
Mau mau cùng cậu Hai đi lo liệu thôi.
Bọn a hoàn vực Tiết phu nhân vào. Tiết Khoa vừa đi ra, thì Bảo Thoa dặn:
Có tin tức gì thì sai người về ngay, còn các người thì cứ ở đấy mà trông nom lo liệu. Tiết
Khoa vâng lời ra đi. Bảo Thoa đang khuyên Tiết phu nhân thì Kim Quế thừa cơ nắm lấy
Hương Lăng gào lên:
Ngày thường mày cứ khoe nhà chúng mày đánh chết người, chẳng can gì, cứ việc đi vào
kinh. Mày cứ đem những lời lẽ ấy xui giục cậu đánh chết người, ngày thường cứ khoe có
tiền, có thế, có bà con giỏi. Giờ đây tao xem cũng khiếp sợ cuống quít chân tay lên đấy.
Sau này cậu Cả có mệnh hệ nào, không về được, bọn mày ai làm việc nấy, chỉ bỏ một
mình tao chịu tội thôi.
Nói đến đó, Kim Quế khóc ầm lên.
Tiết phu nhân nghe vậy tức giận ngất người. Bảo Thoa cũng cuống lên chẳng biết làm thế
nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.